Dạ minh châu chiếu sáng mặt đất.Trong điện được khảm mấy viên dạ minh châu to như nắm tay trẻ con, chiếu sáng cả điện.Một thư phòng, bày đầy sách tranh, rất bình thường.Nhìn qua không có hơi thở của ai, không giống thư phòng được sử dụng thường xuyên, không có bất kỳ dấu vết có người đi lại, ngược lại giống như là một cái thư phòng dùng để thờ phụng.Lưu Nguyệt thấy vậy con ngươi khẽ nhúc nhích, Vân Triệu tới thư phòng tể tướng Nam Tống tìm cái gì? Hơn nữa thư phòng này không xây giữa chính viện lại xây ở nơi vắng vẻ như vậy, kì quái.
Mà Hiên Viên Triệt bên cạnh nàng lại chú ý đến những thứ khác, dưới ánh sáng của dạ minh châu, bốn bức tường treo tranh, không cái nào không phải là danh tác, liếc mắt một cái đã biết mấy cái đó có lịch sử không dưới trăm năm.Trong phòng có một tủ sách làm từ gỗ nguyên (đục từ khúc cây ban đầu, không có ghép cũng không dùng thêm vật liệu nào khác),không phải đồ ở niên đại này, nhìn vòng tuổi cùng phong cách, ít nhất cũng là bốn năm trăm năm trước.Đồ bốn năm trăm năm trước giữ tốt như vậy, nơi này?Mặt mày Hiên Viên Triệt thâm trầm.Bóng đen chớp lên, dưới ánh sáng của dạ minh châu, bóng đen kia không ngừng gõ gõ trên vách tường, sờ tới sờ lui, hình như đang tìm cơ quan nào đó.Thủ pháp rất là chuyên nghiệp.“Kẹt.”
Lúc bóng đen kia không ngừng động tới động lui, đột nhiên một tiếng bánh xe vang lên rất nhỏ, trên bức tường không một khe hở, một bức tranh chậm rãi cuộn lên, lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1261102/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.