Âu Dương Vu Phi vuốt vuốt hồng mai trong tay, chắp tay sau lưng đi dạo, ban ngày không sao, buổi chiều lúc mới tới, người này lại hăng hái khác thường.
“Công tử, như vậy không tốt sao, nàng cùng Độc Cô Dạ kia ở cùng một chỗ, vậy…” Chân mày Tiểu Hoa nhíu chặt lại.
Nói chưa hết lời, nhưng ý tứ lại cực kỳ rõ ràng.
“Đúng, nàng là vị hôn thê của người, ở cùng nam nhân kia như vậy.. Công tử, người cũng không thể trơ mắt nhìn nàng…” Chân mày Tiểu Hỉ Thước cũng đều vặn vẹo thành một đống.
Vốn cho là Lưu Nguyệt lĩnh quân tới đánh giặc, ai ngờ nàng đầu tiên lại cướp rể, vậy cũng đã đành, nhưng hiện tại lại có thể như hình với bóng với Độc Cô Dạ kia, ngọt ngào như mật, tựa như muốn cho mọi người trong thiên hạ đều biết bọn họ đằm thắm đến bao nhiêu.
Hoàn toàn quên mất nàng đến đây để cướp bóc.
Quả thực là không thể chịu đựng nổi nữa, khinh công tử của bọn hắn là đồ trang trí sao.
Trước có một Hiên Viên Triệt, hiện tại lại có một Độc Cô Dạ tới, Lưu Nguyệt này rốt cuộc là đem công tử của bọn họ – vị hôn phu chân chính vứt ở xó nào?
Mặc dù nàng cũng không biết.
Tiểu Hoa và Tiểu Hỉ Thước tức giận, nhưng Âu Dương Vu Phi lại chỉ nhàn nhã thong dong, nghe vậy khóe miệng vẽ lên một nụ cười, vuốt vuốt hồng mai trong tay.
“Nhìn kỹ đi, so với nàng, các ngươi vẫn còn kém xa.” Cười khẽ một tiếng, Âu Dương Vu Phi vuốt vuốt hồng mai trong tay, chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1260981/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.