Trong không gian yến tiệc đốt lửa, tiếng đàn càng khoe ra sức mạnh mãnh liệt của nó.
Mười bảy thế lực lớn Khô Sa mười thành, không nghĩ tới Lưu Nguyệt thực vì bọn hắn mà tấu nhạc, không khỏi nhất tề khựng lại một chút, đều ngạc nhiên kích động liếc mắt nhìn nhau trao đổi.
Tiếng đàn uyển chuyển hàm xúc, thật sự vô cùng dễ nghe.
Cho dù bọn họ tất cả đều là một đám thô nhân (người thô thiển, không tinh tế),cũng có thể thấy được tiếng đàn kia thật xuôi tai , bình thản cùng tự nhiên, không có kinh hãi, không có lấy lòng, càng thêm không có e ngại.
Trong bóng tối, Âu Dương Vu Phi nhẹ nhàng vuốt mặt, hảo cầm, không nghĩ tới Lưu Nguyệt thật đúng là một tay hảo cầm.
Tâm như nước chảy, có ý khiêu khích, nhưng cũng bất động thanh sắc, tốt, so với trong tưởng tượng của hắn còn tốt hơn, đủ khí chất trầm ổn, có thể làm đại sự.
“Hôm nay, bổn vương mở tiệc chiêu đãi chư vị, thứ nhất, là cho mọi người gặp mặt nhau, nhận thức, về sau còn phải làm việc cùng nhau trong một thời gian dài.
Hai là, nếu mọi người đã cho ta chút mặt mũi, về sau này Khô Sa mười thành, là thuần phục Bắc Mục ta , hay là muốn Bắc Mục ta dùng sức mạnh cưỡng chế.”
Trong tiếng đàn du dương, thanh âm bình thản ôn nhã, không vội không chậm truyền đến, trong suốt như nước, thanh nhã như nước.
Lưu Nguyệt ngồi ở chủ vị cao cao, mặt vẫn duy trì ôn hòa như trước, tươi cười, chậm rãi đảo mắt qua thủ lĩnh mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1260950/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.