Lưu Nguyệt tay cầm một tờ trong sách cổ lẩm nhẩm đọc, ánh mắt chậm rãi đảo qua, trên lưng lông tơ dần dần dựng đứng lên.
Từng câu từng chữ thật bình thản, nhưng lại chứa đầy những bí mật hỗn loạn kinh khiếp, nói về một thế lực có thể thay đổi mọi thứ chỉ bằng một cái phẩy tay nhẹ nhàng.
Cánh tay khẽ run, không biết là hưng phấn, kích động, hay là sợ hãi, lo sợ không yên.
Hiên Viên Dịch nhìn thần thái Lưu Nguyệt, hít một hơi thật sâu: “Nguyệt nhi, ngươi rất yêu Triệt nhi, ta biết, thương hắn, ngươi sẽ không muốn đem đến cho hắn tai họa diệt quốc, gây nguy hiểm tính mạng đến cho hắn.
Bọn họ không thể so sánh với Độc Cô Dạ, không thể so sánh với Ngạo Vân quốc, Tuyết Thánh quốc, còn có các quốc nào khác, chúng ta còn có thể đấu, còn có thể tranh, bọn họ có thể trong khoảnh khắc liền diệt Thiên Thần chúng ta, Triệt nhi của ta sẽ bị hủy.
Yêu một người, ngươi liền cam tâm hủy tất cả mọi thứ của hắn, làm cho hắn phải xuống địa ngục? Nguyệt nhi, ngươi không phải người ích kỷ như vậy phải không?
Nguyệt nhi, Thiên Thần ta có thể có một Vương phi dung mạo xấu xí, hoặc là vô số Vương phi thậm chí vương hậu vô học, nhưng tuyệt đối không thể có một Vương phi có thể mang đến cho chúng ta tai ương ngập đầu.
Nguyệt nhi, ngươi giơ cao đánh khẽ, phóng chúng ta một con ngựa, thả cho chúng ta một đường thoát, ngươi đi đi, đi thôi.”
Tự tự huyết lệ lên án, Hiên Viên Dịch toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1260878/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.