Chương trước
Chương sau
“Nàng là mẫu thân của ngươi.” Không đợi Lưu Nguyệt trong lòng khẳng định, Hiên Viên Dịch nhìn bức hoạ cuộn tròn chậm rãi nói.
Lưu Nguyệt mặt mày khẽ động, tướng mạo như vậy nếu nói không phải mẫu thân nàng thì ai tin, bất quá cho dù là mẫu thân của hắn, thì liên quan gì đến nàng?
Lập tức nghiêng đầu nhìn Hiên Viên Dịch trầm giọng nói: “Vậy thì sao?”
Lời vừa nói ra, Lưu Nguyệt nhìn Hiên Viên Dịch vẻ mặt si mê nhìn bức tranh, mặt mày trầm lại, ánh mắt lộ rõ nhu tình, đột nhiên, một ý niệm cực kì hoang đường lóe ra trong óc Lưu Nguyệt.
Bí mật giấu kín như vậy, ánh mắt pha lẫn giữa sự ái mộ và phiền não….
Nhớ lại, ba năm trước trong Đông cung của Thái Tử, Hiên Viên Thừa vẻ mặt mỉm cười và lời nói trước khi chết, đột nhiên vang lên bên tai Lưu Nguyệt. Các ngươi tuyệt đối không có khả năng.
Năm ngón tay nhanh chóng nắm chặt lại, chẳng lẽ…
“Nếu ngươi dám nói ta là con gái ngươi, ta sẽ bóp chết ngươi.” Thanh âm cực kì lãnh khốc xơ xác tiêu điều, Lưu Nguyệt nháy mắt lạnh như băng.
Đế vương lăng nhăng, khó bảo toàn…
Trong tai vang lên lời nói của Lưu Nguyệt, Hiên Viên Dịch ngửa người ra sau cười lớn: “Ngươi nếu là con gái của ta, lúc trước ta sao lại có thể tứ hôn cho ngươi cùng Triệt Nhi, ta còn không có trình độ chu đáo như vậy.”
Lưu Nguyệt nghe lời nói, nét mặt lạnh như băng nháy mắt dịu lại, cũng đúng, nếu nàng là con gái Hiên Viên Dịch, người khác không biết, Hiên Viên Dịch không thể không biết, hắn sẽ không thể tứ hôn cho các con của hắn thành một đôi, nàng là hồ đồ.
Nhìn bức tranh trước mắt, Hiên Viên Dịch không chờ Lưu Nguyệt nói chuyện, tự có mục đích của bản thân nói: “Mẫu thân của ngươi đến từ một nơi rất thần bí, nếu không phải năm đó Mộ Dung Vô Địch tùy tiện đánh bừa, cứu được mạng của nàng, nàng cũng sẽ không gả cho Mộ Dung Kiên đến độ kết hôn, để trả ơn cứu mạng.
Không so đo địa vị, bất nhập tông miếu, không tiến vào từ đường của nhà Mộ Dung, chỉ làm một thị thiếp không có địa vị, làm cho người ta không thể tưởng tượng.” (Tiến trong từ tiến cử phải không nàng?) (Su : ta xin giải thích một tẹo, phần in đậm có nghĩa là ‘không so đo địa vị, khi chết không cần nhà Mộ Dung thờ cúng, không có hôn lễ cùng MDK’, tiến vào từ đướng ý chỉ kết hôn ạ)
Lưu Nguyệt nghe lời nói của Hiên Viên Dịch gần như thì thào tự nói với bản thân, hơi hơi nhíu nhíu mày. Cuối cùng thì nói với nàng mấy cái này, chẳng lẽ mọi chuyện có liên quan tới mẫu thân nàng?
Nhẹ nhàng vuốt ve hình ảnh nữ tử xinh đẹp trên mặt bức tranh, khuynh quốc khuynh thành, Hiên Viên Dịch thanh âm thật chậm: “Sau mới biết, nàng vì cái gì lại như thế, aizzz, uổng phí một mảnh tình cảm của chúng ta.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.