Bàn tay chống đỡ trên lưng con cá sấu cuồng lọan, Lưu Nguyệt xoay người một cái liền rời khỏi mặt nước.
Ánh mắt đảo qua, sóng nước chuyển động dữ dội, vô số cá sấu hướng tới bên này, cơ hồ che kín toàn bộ con sông.
Khôi giáp màu đen, giữa ánh sáng nhàn nhạt, vô cùng âm trầm.
“Chết tiệt, đây là cái thứ gì?” Phía sau vang lên một tiếng đập nước, cả người Hiên Viên Triệt đầy bọt nước xông ra.
“Mẹ nó.” Cùng khắc, Mộ Dung Vô Địch, Thu Ngân, Ngạn Hổ nhất tề nhô đầu ra khỏi mặt nước, kiếm trong tay bay loạn, trên người có vô số dấu vết cắn xé.
Vẻ mặt của mọi người đều là sợ hãi. Hung mãnh như vậy, rốt cuộc là cái gì? Tại sao đến giờ còn chưa có thấy qua?
Mồm to đầy máu, cắn loạn trong không trung.
Cá sấu từ bốn phương tám hướng đi tới, ánh mắt đỏ rực nhìn thẳng vào con mồi.
Chủy thủ vung lên, Lưu Nguyệt đâm vào bộ da của cá sấu, giống như chém vào đậu hũ, chỉ thấy chủy thủ khẽ động, máu đỏ nhanh chóng từ bên người Lưu Nguyệt chảy ào ạt.
Hai tay nắm lại, Hiên Viên Triệt chế trụ một cái miệng rộng ngoác đầy máu đang cắn tới, hai bàn tay để trên để dưới, kéo mạnh hết sức.
Chỉ trong nháy mắt, bọt nước bắn tung tóe, con cá sấu kia bị Hiên Viên Triệt xé đôi thành hai nửa.
Không đợi hắn ném thi thể trong tay đi, hai bên trái phải lại có hai con đi đến, hàm răng trắng nhởn dày đặc cắn về phía Hiên Viên Triệt.
Hiên Viên Triệt nhướng mày, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1260778/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.