Nhìn hai người ôm nhau một chỗ, Hàn tổng quản, Ngạn Hổ, Thu Ngân, Tuyên Mặc bốn người liếc nhau, trong lòng thầm bội phục Lưu Nguyệt, đồng lời lặng yên không một tiếng động lui xuống, cho hai người một không gian riêng.
“Không có lần tiếp theo nữa.” Nửa ngày sau, Hiên Viên Triệt lãnh khốc nói, trừng mắt liếc nhìn Lưu Nguyệt đang tựa vào vai mình.
“Hảo.” Lưu Nguyệt nghe vậy cười, tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai, không thể khống chế thân thể mình, đối với lính đánh thuê cao cấp mà nói, đây tuyệt đối là điều cấm kỵ.
“Chuyện này, ta sẽ….”
“Không, để ta, dám động thủ với ta, hậu quả sẽ là….tự gánh lấy.” Thị huyết quanh mang trong mắt chợt loé, Lưu Nguyệt xinh đẹp nở nụ cười, đó là một nụ cười đẫm màu tàn ác.
Thà ta phụ cả thiên hạ, chứ không để thiên hạ phụ ta, đây là triết lý sống của Lưu Nguyệt, đây cũng là quy định sắt đá của nàng trong giới lính đánh thuê.
Hiên Viên Triệt nhìn Lưu Nguyệt cười, đến cả hắn cũng cảm giác được khí tức thị huyết bên trong.
Khi hại người khác, tất nhiên sau đó phải nghĩ cách để không bị trả thù, thủ đoạn cùng trình độ phải ngày càng lợi hại, càng khó lòng phòng bị hơn.
Nếu khó lòng phòng bị, vậy không bằng trực tiếp vờ trúng chiêu, thời điểm người kia thả lỏng cảnh giác, cũng là thời điểm nàng ra tay.
Hiên Viên Triệt có thể được phong vương xưng hùng khi còn trẻ như vậy, cũng không phải nhân vật đơn giản, mà hiển nhiên, tiểu Vương phi của hắn lại càng không.
Sai lầm thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1260495/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.