*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai người về đến nhà, Tiêu Chiến bực bội bỏ lên phòng, ngồi xuống đầu giường, suy nghĩ, em ấy sao có thể để cho người ta tùy tiện đụng chạm? Chẳng lẽ trẻ con ở nước ngoài lớn lên đều cởi mở như vậy sao? Nhưng Anh Quốc cũng đâu có cởi mở đến mức đó... À có phải là những người nhà giàu thì thường sẽ cởi mở đến mức đó đúng không?
Càng nghĩ anh càng thấy tức.
Vương Nhất Bác đi vào phòng vệ sinh tháo tóc giả rồi tẩy trang, trở về phòng thấy anh đang ủ rũ, không hề vui vẻ gì, nhịn không được còn muốn đùa anh thêm nữa.
"Anh Chiến anh giúp em nhìn xem ở trên lưng em có vết gì hay không, sao mới bị bóp một chút mà đã đau như thế..." Hắn đặt mông xuống ngồi cạnh anh, để ý nét mặt của anh.
Tiêu Chiến bực bội liếc hắn một cái rồi đẩy hắn ra: "Đừng động vào anh!"
"Sao thế?" Vương Nhất Bác mỉm cười lấy lòng dán sát vào người anh, ngồi xổm xuống, chen cả người mình vào giữa hai chân anh, ôm eo Tiêu Chiến, vô tội hỏi: "Sao vẫn còn tức giận thế?"
Tiêu Chiến liếc mắt, không muốn nhìn hắn. Nhưng lại mơ hồ cảm thấy tổn thương, thế là anh liền nạt hắn: "Em đáng ghét lắm í nhớ." Dứt lời quay đầu sang một bên mặc kệ hắn.
Vương Nhất Bác nín cười khiến cho khoé môi không thể khống chế nổi mà run rẩy thêm lần nữa.
Tiêu Chiến thấy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-nhat-bac-x-tieu-chien-co-em-nay-co-chut-manh-liet/1671325/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.