Hạ Tuyết lại gần lồng kính , một cảm giác ấm áp bổng xuất hiện trong lòng nàng . Khối ngọc kia giống như có linh tính khi nàng lại gần , toả ra ánh sáng dịu dàng , trên bề mặt còn suất hiện vài hoa văn. 
Hơi kinh ngạc một chút rất nhanh khôi phục lại . Dù sao khoa học vô tận , thiên biến vạn hoá, Hạ Tuyết cũng thấy nhiều trường hợp tương tự rồi. Chỉ là lần này khác ở chổ năng lượng cái này quá lớn thôi. 
Mở lồng kính ra , tháo luôn cả bao tay . Hạ Tuyết không hiểu sao mình lại làm vậy , chỉ biết trong lòng xuất hiện một ý muốn chạm vào . 
Vương tay chạm vào khối ngọc, cảm giác ấm áp khi nảy càng rỏ rệt. 
Bổng không khí sung quanh thay đổi , không ngừng xoay tròn . Trước mắt nàng hiện giờ là một lốc xoáy ,nó không ngừng hút mọi thứ vào . Thân là người tàn tật thì làm sao chạy thoát được , liền bị hút vào lốc xoáy. 
. 
. 
. 
. 
. 
. 
. 
'' Đây là nơi nào?' Ta sao thế này?'' 
Hạ Tuyết nhớ khi mình chạm vào khối ngọc bí ẩn kia thì xuất hiện lốc xoáy kì lạ hút vào . Và giờ Hạ Tuyết cảm giác giống như bị đóng băng ( Mèo:thì chị bị đóng băng thật mà.),tuy không thấy lạnh nhưng toàn thân không thể động thì thật khó chịu. 
Nhìn lại xung quanh, băng , rất nhiều băng. Hạ Tuyết nghi ngờ không biết có phải kẻ thù của mình phát hiện , tạo hiện trường giả để bắt cô rồi đóng băng làm cảnh nha. 
Suy nghĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-nghich-thien-ha-chi-sung-de-de-dang-yeu/1401835/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.