Lại nói, Hán quân tháo chạy tán loạn về phía tây, rất nhiều NPC sĩ binh lạc mất đại quân, trở thành đào binh, tìm đường bỏ trốn. Một tiểu đội đào binh chạy đến một cánh rừng heo hút, vừa mệt vừa đói, chợt nhìn thấy phía trước có một tiểu thôn. Lúc này trời đã xế chiều, những ngôi nhà trong thôn đều có khói bốc lên, dường như đang làm bữa cơm chiều. Mùi thức ăn thơm lừng tỏa ra đến tận chỗ bọn đào binh. Một gã đào binh khẽ liếm mép, hưng phấn nói : 
- Đội trưởng. Chúng ta đến đó kiếm chút gì ăn đi. 
Gã đội trưởng suy nghĩ giây lát, rồi gật đầu nói : 
- Được. Đến đó kiếm chút gì ăn. 
Thế là cả bọn rút khí giới ra, hùng hổ xông vào trong thôn, bắt đầu tàn sát thôn dân trong đó. Thôn này nằm trong lãnh thổ của Đại Sở quốc, thôn dân đều là thần dân của Đại Sở quốc, song phương là quan hệ đối địch, nên bọn đào binh xuống tay chẳng chút do dự. Chẳng mấy chốc, hơn 30 nhân mạng trong thôn đều bị giết sạch. Bọn đào binh bắt đầu lôi thức ăn ra ăn. Đói quá rồi, phải ăn no trước đã, rồi sẽ thu gom chiến lợi phẩm sau. Ai nói bại trận sẽ không có chiến lợi phẩm. Bọn họ cũng kiếm được không ít đây. 
Cả bọn đang cố giải quyết thật nhanh số thức ăn ngon lành trước mặt thì đột nhiên biến cố phát sinh. Các thi thể của thôn dân đang nằm bất động trên mặt đất, bất ngờ động đậy, rồi lần lượt đứng dậy, tập trung lại kéo về phía chỗ bọn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-menh/1062990/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.