Lại nói, Thiên Lang đang cùng bọn Tiểu Vương, Tiểu Lý, Lã Phúc và Bạch Tú Châu cùng ngồi uống trà chuyện vãn trong Trà quán thì đột nhiên nhìn thấy Linh Sơn Bang chủ cùng vài thủ hạ thân tín đi ngang qua trước cửa quán. Y cũng nhìn thấy Thiên Lang, liền dừng chân ghé vào Trà quán, đi đến chỗ bọn Thiên Lang, tươi cười nói :
- Thiên Lang huynh đệ. Nghe nói huynh đệ thăng quan tiến chức rồi, giờ đây thống lĩnh đến mấy chục binh sĩ phải không ?
Đã thành thói quen, mỗi khi Linh Sơn Bang chủ và Thiên Lang gặp nhau thì đều cùng hàn huyên trò chuyện một hồi. Thiên Lang mời bọn họ cùng ngồi. Bọn thủ hạ của Linh Sơn Bang chủ vội kéo bàn ghế kê chung lại thành một dãy, mọi người cùng ngồi chung. Sau khi gọi thêm trà nước, Thiên Lang mới mỉm cười nói :
- Tất cả nhờ vào công huân cả thôi. Tiểu đệ nghèo, chỉ nuôi nổi có 5 đội quân thôi hà.
Linh Sơn Bang chủ cười sảng khoái nói :
- Trước đây huynh đệ chỉ thống lĩnh có 1 đội quân mà đã dương danh thiên hạ rồi. Nay tăng quân số lên gấp 5 lần, chiến tích còn gì để nói nữa.
Thiên Lang than nghèo, Linh Sơn Bang chủ chẳng tỏ ý gì, vì so với Linh Sơn Bang thì bọn Thiên Lang quả là nghèo thật. Thiên Lang khách sáo mấy câu, chợt thấy một gã thủ hạ của Linh Sơn Bang chủ, trông có vẻ như là một vị “quân sư quạt mo” (“trông có vẻ” bởi chưa dùng quạt mo, thậm chí cả quạt lông gà cũng chưa có),lộ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-menh/1062783/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.