Lại nói, trong khi lão đại trong bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng thấy Giang Phong vừa quen vừa lạ, còn đang do dự, trầm ngâm suy nghĩ, các huynh đệ của lão lại không có suy nghĩ nhiều như thế. Thù nhân trước mặt, đặc biệt nhãn hồng. Lão tam trong bọn chỉ mặt Giang Phong quát hỏi :
- Ngươi là thần thánh phương nào, sao dám bao che cho phường yêu nghiệt ? Chẳng lẽ ngươi là đồng bọn của nó ?
Giang Phong đã nhận định mỹ mạo thanh niên không phải là kẻ xấu, nên tủm tỉm cười nói :
- Chúng sinh bình đẳng, nhân yêu ma quỷ cũng chẳng ai cao quý hơn ai. Chúng sinh chỉ phân biệt thiện và ác, hiền và dữ. Bất kể tộc loại, hễ mà hiền lành lương thiện thì cũng đều đáng kính đáng trọng.
Lý luận của Giang Phong khiến cả bọn đều kinh hãi, đặc biệt là mỹ mạo thanh niên. Y nhìn Giang Phong, trong ánh mắt thấp thoáng tinh quang. Còn bọn Hoa Sơn Thập nhị Thần tướng đương nhiên cảm thấy lời nói của Giang Phong rất trái tai. Lão tam vốn tính nóng nảy, nhảy dựng lên chỉ mặt Giang Phong quát mắng :
- Ngươi có biết nó lai lịch thế nào không ? Nó là hồ ly tinh a, chuyên hại người lương thiện. Ai ai cũng đều có thể tru diệt. Ngươi bênh vực nó, chắc chắn là thấy chán sống rồi.
Giang Phong cau mày hỏi :
- Y đã từng có ác tích gì mà các người có thể chẳng ngại thể diện, ỷ số đông vây đánh ?
Lão tam nổi giận quát :
- Bọn ta là Hoa Sơn Thập nhị Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-menh/1062755/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.