Sau khi cậu bé đã rửa tay rửa mặt xong, Thiên Lang bảo cậu bé ngồi xuống bên cạnh, đoạn mỉm cười dịu dàng hỏi :
- Bé tên gì nào ?
Ngồi bên cạnh Thiên Lang, cảm nhận được sự quan tâm yêu mến, cậu bé chợt sinh lòng thân cận. Cậu bé vui vẻ tựa vào người Thiên Lang, đáp :
- Lam nhi tên là Minh Ngọc Lam, mọi người vẫn gọi là Lam nhi. Thúc thúc. Lam nhi rửa tay rửa mặt xong rồi này.
Vừa nói cậu bé vừa giơ hai bàn tay nhỏ bé trắng trẻo ra. Thiên Lang khẽ mỉm cười, lấy ra mấy phần thức ăn bày trước mặt Lam nhi, rồi hỏi :
- Được rồi. Lam nhi thích ăn món nào đây. Cơm chiên tôm bách thảo, gà nướng ngũ vị, đùi thỏ quay, cá hồi nấu sữa, hay cá chép chiên xù.
Lúc Thiên Lang mua thức ăn, quán ăn chỉ bán có mấy món đó, Thiên Lang đều mua đủ hết, để dành đổi món. Trong trò chơi, thức ăn có hạn dùng bảy ngày, và không sợ bị mất phẩm chất, chỉ cần còn hạn dùng là vẫn ngon như mới nấu (cũng là một đoạn số liệu như nhau mà).
Bạch Tú Châu nghe Thiên Lang kể một hơi các món ăn, trừng mắt nhìn Thiên Lang, có ý trách khi nãy sao không cho nàng ta chọn lựa. Thiên Lang chỉ mỉm cười giả vờ không thấy. Lam nhi nhìn qua nhìn lại các món ăn, rồi nói :
- Lam nhi thích ăn cá nấu sữa.
Thiên Lang đưa phần ăn cá hồi nấu sữa cho cậu bé, rồi cất các phần còn lại. Ngoài ra còn đưa thêm cho cậu bé một ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-menh/1062740/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.