Lại nói, theo lời đề nghị của gã “sứ tiết gian tế”, Giang Phong đã truyền lệnh thân binh của Vương Đại tướng quân và Cấm vệ quân lui ra ngoài hết. Chỉ riêng họ Vương ở lại cùng Giang Phong nghị sự. Cả hai nhìn gã ta chờ đợi.
Gã ta nhìn trước ngó sau một lượt, xem ra rất thận trọng, đoạn nói với Giang Phong :
- Đại nhân quả là một người tùy hòa thân thiết, tấm lòng của đại nhân quảng khoát như biển cả vô biên, trí tuệ của đại nhân chiếu sáng cả mặt đất bao la, phẩm cách của đại nhân thuần khiết như ánh trăng minh lượng, phong độ của đại nhân tuấn dật cả thế gian khó ai sánh kịp, uy nghiêm của đại nhân có thể sánh với các bậc thần minh vĩ đại, tên tuổi của đại nhân có thể lưu mãi với các vị tiền hiền … (rút gọn mấy nghìn chữ).
Cả Giang Phong và Vương Đại tướng quân đều đưa mắt nhìn nhau lộ vẻ kinh ngạc. Họ Vương đã chứng kiến phần nào “bản lãnh” của gã rồi, mà giờ vẫn phải lắc đầu thầm than : quả là phần tử đặc biệt nguy hiểm.
Hai người yên lặng nghe gã nói xong, Giang Phong khẽ mỉm cười, nói :
- Vào thẳng vấn đề được rồi. Ta muốn nghe những gì thực tế một chút.
Gã ta có hơi ngạc nhiên, “bản lãnh” kia của gã lần nào sử dụng cũng đều linh nghiệm cả, sao lần này gặp bọn Giang Phong lại mất linh. Gã liền thay đổi thái độ, lựa lời nói :
- Đại nhân. Các vị trưởng lão của tôn tộc đang có kế hoạch chấn hưng Viêm tộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-menh/1062708/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.