Dù bận rộn suốt ngày, Giang Phong cũng chỉ cứu sống được hơn 1200 binh sĩ. Vẫn còn hàng trăm binh sĩ khác hoàn toàn tử vong do đã quá thời hiệu của Hồi sinh thuật. Dù sao thì cũng đã tiết kiệm được rất nhiều kim tệ. Tuy rất mệt mỏi nhưng Giang Phong cũng rất hài lòng.
Cảm thấy đầu óc choáng váng, Giang Phong đăng xuất. Lần đầu tiên online cả ngày, Giang Phong cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Ai ! Giang Phong không có tố chất của chức nghiệp gia a. Một khi nhiễu loạn nhịp sống bình thường, Giang Phong đều cảm thấy rất khó chịu.
Thấy trời quá trưa, sau khi ăn uống qua loa chút thức ăn còn lại trong tủ lạnh, Giang Phong lăn ra giường ngủ vùi một giấc dài. Không gì hạnh phúc hơn khi được ngủ đủ giấc, Giang Phong nghĩ vậy. Đương nhiên, khi đói Giang Phong sẽ nghĩ rằng không gì hạnh phúc hơn khi được ăn ngon.
Sáng hôm sau, Giang Phong thức dậy, bụng đói cồn cào. Ai ! Phải chi mỗi sáng thức dậy có bữa ăn nóng chờ sẵn thì hạnh phúc biết bao, Giang Phong nghĩ vậy.
Làm xong bữa sáng, bày ra bàn ăn, Giang Phong vừa ăn vừa xem tin tức trên tivi. Bản tin thời sự buổi sáng đưa tin chiến sự ở Trung Đông lại bùng nổ, xung đột giữa hai dân tộc xóm giềng đã kéo dài gần trăm năm nay, tuy gần đây không xuất hiện đại hình chiến tranh, nhưng những xung đột lẻ tẻ năm nào cũng xảy ra vài ba lần. Giang Phong khẽ lắc đầu, thù hận dân tộc kéo dài hàng nghìn năm nay đã thấm sâu vào huyết mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-menh/1062664/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.