Hôm sau.
Lần đầu tiên Giang Phong đăng nhập ngay từ sáng sớm. Việc mở rộng lãnh địa không thể chậm trễ kéo dài được. Vì hôm qua chưa chuẩn bị đầy đủ nên mới phải kéo dài đến hôm nay. Lúc này trong trấn không còn mấy người chơi, vì bọn họ đều đã kéo về Lục Hoa Thành xem đấu lôi đài. Một số người ở lại thì đã thuê tiểu thuyền ra sông đi ngắm cảnh bình minh. Sáng hôm qua, một người nào đó đã chụp lại cảnh bình minh trên dòng Nguyên Giang, đưa lên diễn đàn, đã được cộng đồng mạng nhất trí bình chọn là một trong những thắng cảnh hàng đầu của “Vương Mệnh”. Nhờ đó mà số du khách tìm đến An Phú Trấn càng đông hơn.
Theo sự phân phó từ trước, ngay từ sáng sớm, lão sư gia đã cho vận chuyển vật tư xuống bến sông. Vương Đại tướng quân cũng đã kiểm điểm binh sĩ sẵn sàng, chỉ chờ lệnh Giang Phong là có thể xuất phát.
Lần này Giang Phong định mở đất sang phía tây, về phía thượng lưu Nguyên Giang, vì phía đông đã mở đến ranh giới với châu bên cạnh. Mà vùng đất của Man tộc cũng ở phía tây, do đó phải mang theo nhiều sĩ binh hộ vệ để phòng bất trắc. Nếu trên đường gặp phải đại đội Man binh, chỉ với vài sĩ binh hộ vệ thì không đủ sức đối phó.
Làm việc suốt cả đêm, số thợ mộc ở 3 Nhà tạo thuyền đã đóng được 180 chiếc trung thuyền, hiện đang đậu đầy quanh Bến thuyền. Giang Phong hài lòng, lệnh lão sư gia thưởng cho mỗi người 10 đơn vị lương thực.
Lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-menh/1062607/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.