vSau khi an bài chuyện của thiếu niên pháp sư và bọn thôn dân Yên Hạ thôn, Giang Phong ngẫm nghĩ một lúc, lại nói :
- Ta có tế tự thuật, muốn có người kế thừa, nhưng vì công việc quá bận rộn, không thể ở mãi trong Học Viện dạy học được. Ta có thể dùng “truyền thừa thạch” truyền lại kỹ năng. Nhị vị có thể nghiêu cứu rồi truyền dạy lại cho học viên được không ?
Hồ lão phu tử nói :
- Pháp thuật là ưu thế của Giang lão đầu. Lão chỉ chuyên nghiên văn sách, có nghiên cứu tế tự thuật cũng chỉ đạt đến cao cấp mà thôi.
Ông nội của An An cau mày, nói :
- Pháp thuật đúng là ưu thế của lão. Nhưng tế tự không hoàn toàn là pháp thuật, lại không đủ thời gian nghiên cứu, dù có khá hơn Hồ lão quỷ, nhưng tối đa cũng chỉ đạt đến đại sư cấp mà thôi.
Thế thì còn gì bằng. Đại sư cấp là đã có thể đào tạo đến trung cấp tế tự rồi, lại phê lượng, mỗi khóa 24 giờ học là có thể đào tạo nên 10 trung cấp tế tự. Giang Phong cả mừng, vội lấy “truyền thừa thạch” ra, cầm trên tay, nhắm mắt, tập trung tinh thần nghĩ về truyền thừa. Bảng chức năng hiện ra các kỹ năng Giang Phong hiện có. Chọn tế tự kỹ năng “Tam Tổ chúc phúc”. Tiêu hao 280 pháp lực, kỹ năng liền được khắc vào “truyền thừa thạch”.
Giao “truyền thừa thạch” cho ông nội của An An nghiên cứu. Lát sau, lão lắc đầu nói :
- Quả nhiên đạt đến đại sư cấp, nhưng … không thể thi triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-menh/1062591/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.