Mỗi lần nghe Phó Chước thốt ra lời hạ lưu, Thẩm Thư Dư vừa thấy tức giận vừa thấy ngọt ngào trong lòng.
Con người anh ở trước mặt người khác và ở trước mặt cô là hai loại tác phong khác nhau, giống như ban nãy khi ăn lẩu cả quá trình anh không nói mấy câu, chỉ mỉm cười coi như đãi khách. Nhưng lúc ở riêng với Thẩm Thư Dư thì anh bao giờ cũng “vô lại”, vừa thân thiết lại dịu dàng, khiến người ta ghét cũng khiến người ta thích.
Thẩm Thư Dư phải thừa nhận, cô thích Phó Chước như thế này. Loại đối xử khác biệt với cô, mức độ khác xa khiến cô rất thỏa mãn. Cô cảm nhận được sâu sắc mình được quan tâm, được yêu thương, là người đặc biệt nhất.
Khi hai người trở lại biệt thự thì đã sắp mười một giờ.
Suy cho cùng vẫn chưa thật sự tiến vào mùa hè, không khí ban đêm lành lạnh.
Thẩm Thư Dư hà hơi liên tục, hơn nữa trên người đều là mùi lẩu, cô đi thẳng lên lầu muốn đến phòng tắm định đi tắm. Đợi khi cô tắm rửa xong thì Phó Chước cũng từ phòng tắm bên cạnh đi ra.
Thẩm Thư Dư đang sấy tóc, cửa phòng tắm mở ra, Phó Chước công khai tiến vào. Anh mặc chiếc áo thun trắng ngắn tay, hình xăm trên cánh tay càng thấy rõ ràng hơn. Con người cao ráo, bởi vì mới cắt tóc đây mà hình ảnh dường như có điểm đột phá hơn.
Vẫn đẹp trai vẫn ngầu như trước, cũng đầy nam tính.
“Để anh giúp em.” Anh đi tới cầm lấy máy sấy trên tay cô giúp cô sấy tóc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-mac-ngot-ngao/986072/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.