Tết Dương lịch năm nay sau ngày chủ nhật nên tổng cộng được nghỉ ba ngày. Nhưng đối với Thẩm Thư Dư thì coi như có ba ngày rưỡi nghỉ ngơi, thế là cô định quay về nhà một chuyến.
Luôn luôn có một chút phấn khích khi được về nhà, học kỳ này Thẩm Thư Dư đã trở về một chuyến, còn là vào lúc Tết trung thu cùng với Quốc Khánh. Chỉ chớp mắt cô đã mấy tháng không trở về. Hồi học cấp ba Thẩm Thư Dư cũng chỉ có một tháng quay về nhà một lần, nhưng dù thế nào trong lòng cô vẫn luôn nhớ nhà.
Lần này Thẩm Thư Dư về nhà còn đặc biệt dùng tiền riêng mua một ít đặc sản của thành phố Phong Châu. Thành phố Phong Châu nằm tại vùng đất màu mỡ cũng là thành phố du lịch, đại diện cho việc thành phố Phong Châu có rất nhiều đặc sản.
Bởi vì học kỳ này Thẩm Thư Dư có làm thêm nên để dành được một chút tiền, cô tiêu tiền cho bản thân một cách cẩn thận kỹ lưỡng, nhưng nghĩ đến người nhà thì cô luôn muốn tặng cho những thứ tốt nhất.
Ông bà ngoại và mẹ mỗi người đều có một phần, cuối cùng Thẩm Thư Dư nghĩ tới Phó Chước.
Con người Phó Chước tuy rằng hơi vô lại, nhưng mà cách cư xử cũng rất tốt. Thẩm Thư Dư nhận quà của anh thì có nghĩa là phải trả lễ. Con người cô không thích nợ ân tình của người khác nhất, cũng không muốn bởi vì chuyện quà tặng mà dây dưa không rõ. Thế nên Thẩm Thư Dư cũng chuẩn bị một phần quà cho Phó Chước.
Để chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-mac-ngot-ngao/235379/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.