🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thẩm Thư Dư rất sợ lạnh, Phó Chước nói đúng điểm ấy.

Một năm bốn mùa, Thẩm Thư Dư ghét nhất mùa đông, bởi vì đến mùa đông tất cả hồi ức của cô chỉ là rét lạnh. Khi lạnh nước thấu xương, bàn tay viết chữ làm thế nào cũng không nghe lời, nằm trong ổ chăn hai chân vĩnh viễn lạnh như băng. Có lẽ là cơ thể cô nhỏ bé cộng thêm gầy gò, khả năng dự trữ nhiệt lượng ít hơn vậy nên luôn sợ lạnh hơn người khác.

Gia đình Thẩm Thư Dư sống tại một thị trấn nhỏ ở huyện An Hồng thành phố Phong Châu, quê nhà của cô thì xa hơn một tí, một thôn nhỏ gần núi dưới huyện An Hồng.

Thành phố Phong Châu thuộc về đất lành phía Nam sông Trường Giang, bốn mùa rõ ràng, thị trấn nhỏ cô ở vào mùa đông nhiệt độ thấp nhất đến âm vài độ, tới vùng núi thì càng lạnh hơn. Có một năm Thẩm Thư Dư nghỉ đông ở nhà bà ngoại, năm đó lạnh buốt đến mức hai chân nứt nẻ, làm hại cô khó chịu cả mùa đông.

Tới thành phố Phong Châu học đại học, Thẩm Thư Dư tưởng rằng có lẽ mùa đông sẽ thoải mái hơn một tí, ai ngờ năm nay lại gặp phải cơn mưa mùa đông trăm năm khó gặp. Cuối tháng mười một đến đầu tháng mười hai gần như đều đổ mưa, không dễ gì có ngày nắng nhưng nhiệt độ không khí vẫn rất thấp.

Vậy nên khi Phó Chước nói cái chỗ Phong Châu quỷ quái kia không phải để người ở, Thẩm Thư Dư hiếm khi đồng ý theo.

Phong Châu vừa ẩm ướt lại lạnh lẽo,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-mac-ngot-ngao/235371/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vướng Mắc Ngọt Ngào
Chương 23: Trở về
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.