Mạnh thiếu gia hành lý đến trước người, rốt cuộc vào giữa trưa ngày hôm sau, ngồi ở trên sofa phòng khách.
Quý Văn Cảnh mắt to trừng mắt nhỏ với hắn ta hai phút, hơi kinh ngạc mở miệng: “Anh Duệ?”
Mạnh thiếu gia quần da giày đen, mặt mày chói lóa, hắn cười ha ha với Quý Văn Cảnh một chút: “Tiểu Cảnh Cảnh còn nhớ anh à?”
“Đương nhiên nhớ! Anh Duệ sao lại ở chỗ này?” Quý Văn Cảnh vội vàng đi tới bên cạnh hắn: “Anh Duệ chính là bạn của Vương Hoài Phong hả?”
Mạnh thiếu gia lấy ra một cái hộp cực lớn từ trong rương hành lý của mình, đưa cho Quý Văn Cảnh: “Bạn tốt thì không tính, nhiều lắm là bạn xấu thôi, cầm, quà tân hôn tặng hai người.”
“Quà, quà tân hôn?”
Mạnh Thịnh Duệ nháy mắt với cậu: “Mở ra xem đi.”
Quý Văn Cảnh ôm hộp lớn, để lên bàn nói tiếng: “cảm ơn”, hộp quà đóng gói vô cùng tinh mỹ, trên mặt hộp màu hồng san hô buộc một cái nơ con bướm đẹp đẽ.
Trong hộp đựng không ít, Quý Văn Cảnh cầm lên một thứ lông xù xù nghiên cứu một chốc, chớp mắt hỏi: “Đây là cái gì?”
“Đuôi thỏ.”
“Hả? Đuôi thỏ?” Mạnh Thịnh Duệ thấy vẻ mặt cậu không rõ, tiến đến bên tai cậu nhỏ giọng nói gì đó, Quý Văn Cảnh kinh ngạc hỏi: “Cái này có thể mang ở phía sau hả?”
“Ừm.”
“Còn cái này?”
“Cái này là dùng phía trước.”
“Thế mà còn có lỗ tai thỏ nữa?”
“Ừm.”
Quý Văn Cảnh đần độn đeo ở trên đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hoai-phong-va-quy-van-canh/3224198/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.