Ngón tay khớp xương rõ ràng, qua lại vuốt nhẹ bên bờ eo mịn màng căng bóng, đầu lưỡi thô ráp từ trong khoang miệng ướt át mang ra một chút nước bọt thấm ướt xương quai xanh nhô lên, phác hoạ thành tranh, từng cái cúc áo dễ dàng mở ra, đầu vú nấp ở bên trong hệt như sợ hãi mà ưỡn lên.
Ngón tay bên eo tìm được mục tiêu mới, theo đường bụng chậm rãi nhích lên trên, đầu lưỡi thô ráp không chịu cô đơn, như là đang đọ sức với ngón tay, từ cần cổ một đường trượt xuống.
“A…” Một đầu vú bị khoang miệng ấm áp ngậm vào liếm láp, một bên khác bị ngón tay thô cứng nhanh chóng vò nắn, Quý Văn Cảnh chưa bao giờ cảm nhận kích thích như vậy, cậu nhỏ giọng rên rỉ, chặt chẽ bám lấy vai Vương Hoài Phong.
Đầu lưỡi liếm láp hồi lâu, rốt cuộc bỏ qua đầu vú đáng thương dấp dính ánh nước, Vương Hoài Phong nhìn cái người đáy mắt ửng hồng, hôn lên đôi môi cậu, một lần nữa quấn quýt lấy nhau.
Bàn tay từ trước ngực một đường dời xuống bụng dưới, lại từ bụng dưới trượt vào cái quần còn chưa cởi ra. Giữa lớp lông không dày, cất giấu một vật nhỏ lén lút cứng lên, Vương Hoài Phong nhếch miệng, chậm rãi tuốt lên xuống.
Quý Văn Cảnh bị đôi môi hắn che lấp không có cách nào lên tiếng, chỉ có thể rên rên rỉ rỉ, từng trận khoái cảm từ dưới bụng kéo tới, tràn vào tứ chi, vốn dĩ còn có thể dây dưa với đầu lưỡi hắn, lại bởi cao trào gần tới mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hoai-phong-va-quy-van-canh/3224193/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.