Duệ vương nhận được tin Doạt vương trở về liền vui mừng chạy ra tận cổng kinh thành để đón người. Hắn cùng mọi người đứng trên thành nhìn ra phía xa chỉ mong nhìn thấy bóng dáng quen thuộc. Cho đến khi Châu Vĩnh chỉ tay về phía xa rêu lên.
- Là cờ của ta kìa, họ về đến nơi rồi.
Mọi người nhanh chóng chạy xuống bên dưới, Duệ vương còn cho người đem cả hỉ phục ra chờ sẵn để gây bất ngờ cho y. Nhưng khi nhìn gương mặt của Châu Mộc, Duệ vương linh cảm được chuyện không hay.
Hắn vội vàng chạy đến bên xen ngựa, nhìn quanh một lượt vẫn không thấy Cố Mạn đâu tâm trạng rối bời vội hỏi Châu Mộc.
- Cố Mạn đâu? Y đâu rồi?
Châu Mộc không nói gì, y nhảy xuống ngựa rồi lần lượt mọi người xuống nhưng không hề có y. Dệu vương gương mặt hoảng sợ khi nhìn thấy ánh mắt Lãnh Cung Nghi cứ nhìn vào bên trong xe ngựa. Nước mắt hắn không hiểu vì sao lại chảy, hắn thần người bước đến chỗ Lãnh Cung Nghi, lạc giọng hỏi y.
- Huynh… không phải phải không?
Lãnh Cung Nghi chỉ biết ngậm ngùi, y leo lên lại xe ngựa đỡ người bên trong đưa ra ngoài. Nhìn thấy người bên trong một thân đầy máu, đôi mắt nhắm liền, gương mặt nhợt nhạt, mọi người kinh ngạc vội chạy đến đỡ y xuống.
Duệ vương vẫn đứng chết đứng tại chỗ, trước mắt hắn như nhòa đi, nước mắt hắn rơi nhiều hơn khi nhìn thấy người trước mắt là người hắn mong chờ nhưng không phải là cái xác không hồn đang bất động nằm đó.
Hắn ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903710/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.