Lãnh Cung Nghi khó khăn lắm mới cầm được cái lọ đó rồi mang nó đi vào trại của hai người. Cố Mạn vì không chịu được trực tiếp cởi luôn áo mình ra ném nó vào đống lửa đang cháy.
Y ra phía sau ra sức kỳ cọ Cố Mạn phải mất một lúc lâu mới làm cơ thể mình hết hôi được. Y thất thểu bước vào bên trong, vừa nhìn thấy y Lãnh Cung Nghi đã lên tiếng hỏi.
- Đệ lấy cái này ở đâu vậy?
- Trên thượng nguồn , huynh tìm được gì trong đó rồi?
- Là máu chuột đã được luyện bùa mới đem đổ xuống nước.
- Trúng lời nguyền?
- Cũng gần như vậy.
Lãnh Cung Nghi gật đầu, Cố Mạn thở dài, bịt mũi mình hỏi Lãnh Cung Nghi.
- Vậy huynh tìm ta cách chế thuốc giải chưa?
Lãnh Cung Nghi lắc đầu.
- Vẫn chưa.
Cố Mạn đi đến, y lấy ra một ít ở trong ly, cầm nó lên xem kỹ một lần nữa rồi nhắm mắt cố cảm nhận cái gì đó.
Tiểu Hồng bên ngoài chạy vào, hớt hãi nhìn hai người vội vàng nói.
- Không hay rồi có người nôn ra rất nhiều máu.
- Cho uống thuốc cầm máu lại chưa?
- Muội đã cho rồi nhưng vô tác dụng.
- Chết tiệt.
Lãnh Cung Nghi nhìn cậu đứng im bất động chửi thề một câu rồi bỏ chạy ra ngoài. Nhìn đứa trẻ lúc sáng Cố Mạn nó chuyện bây giờ đang đau đớn quằn quại dưới đất.
Lãnh Cung Nghi lấy ra một đạo bùa, y đem nó dáng lên người của cô bé. Lấy máu của mình viết vào hai lòng bàn tay nó chữ “an” và dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903692/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.