Châu Vĩnh miệng vừa lẩm bẩm tay vừa bê đĩa gà luộc xuống ngồi bệch luôn ngay chỗ bàn thờ cậu mà ăn. Hạ Hạ ánh mắt trầm trồ thán phục nhìn Châu Mộc rồi cũng ngồi xuống phụ y một tay.
- Một mình huynh thì sẽ không nhanh được đâu, để muội phụ huynh.
- Không thành vấn đề, thêm người thêm vui.
- Haha…
Hai người vừa ăn vừa trò chuyện thì Tiểu Hồng và Tiểu Mai cũng xong việc phía sau đi đến. Nhìn hai người cứ lén lén lút lút như vậy có chút nghi ngờ liền âm thầm đi đến hừ lạnh giọng dọa họ.
- Hai người…dám ăn gà cúng người chết sao?
- Maaaaa…
Châu Vĩnh và Hạ Hạ vì xoay lưng về phía họ nên không hề hay biết, cho đến khi Tiểu Mai lên tiếng lại cứ tưởng hồn ma ai đến dọa họ làm họ hét toáng lên.
Tiểu Hồng và Tiểu Mai nhìn hai người hét lên rồi lại thất thần nhìn họ thì không khỏi buồn cười. Tiểu Hồng cố gắng kìm chế cơn cười của mình lại mà hỏi ngược lại họ.
- Haha…có cần quá lên như vậy không?
- Hai người…hừ…
- Đến gà cúng cho người chết hai người cũng dám ăn sao?
Châu Vĩnh nghe Tiểu Mai hỏi thì chỉ liếc mắt nhìn nàng rồi đưa tay chỉ thẳng vào bài vị của cậu nằm trên đó không khỏi mỉa mai mà nói.
- Tên đó ta biết chắc sẽ không hưởng được đâu, nên muội yên tâm.
- Nhưng gà này chỉ mới đặt lên khi nãy mà.
- Người chết hưởng nhang hưởng khói là được rồi, còn tên này có chết đâu mà phải hưởng, chi bằng để ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903686/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.