Thật vậy sao
-…
Lãnh Cung Nghi, Duệ vương và cả Hạ tướng quân nghe tiếng nói phát ra từ phía cửa động có chút ngạc nhiên. Duệ vương và Hạ tướng quân vì đang bị y dùng bùa giữ chặt nên không biết người phái sau là ai.
Họ chỉ thấy nét kinh ngạc trên gương mặt y thì cũng phần nào đoán ra. Hàn khi lạnh chạy dọc sống lưng hai người, có mùi gì đó rất hôi thối và nồng.
Bóng người kia lững thững đi vào, Hạ tương quân vội nín thở khi người đó đứng bên cạnh. Bàn tay đầy móng vuốt chạm vào mặt hai người, nó từ từ di chuyển xung quanh gương mặt Duệ vương và Hạ tướng quân.
Cả hai chưa kịp hiểu hay phản ứng gì thì đã nhận ngay hai cái tát như trời giáng xuống hai bên má mặt. Nhưng cũng nhờ như vậy họ mới cử động được.
- Tên khốn…ngươi…sao có thể…
- Tại sao lại không thể?
Chất giọng ồm ồm khó nghe, người đó một tay cầm lấy chiếc đầu mình lắc lư vừa nhìn Lãnh Cung Nghi nhếch mày.
Lãnh Cũng Nghi liếc mắt nhìn về chỗ ngọn lửa đang cháy ánh mắt y mở to khi nhìn thấy hình nhân chính tay y rạch nát cháy xém giờ đã nguyên vẹn nằm im ở đó. Duy chỉ có chiếc đầu là không còn.
- Cố Mạn…là ngươi sao?
- Không phải ông thì là ai? Cầm lấy.
Cố Mạn quăng cái đầu của mình đến chỗ Hạ tướng quân, khiến y ngơ ngác nhìn xuống tay mình liền vội xoay người đi chỗ khác mà nôn.
Hạ tướng quân không thể nào tin được y đang ôm cái ghê tởm này trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903677/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.