Duệ vương…
- Sao ?
- Cứu…cứu thần…
- Cứu ? Này thì cứu…cứu này…
Cố Mạn nghe cái giọng nói đầy nịnh nọt của y lại nổi cơn thịnh nộ. Cậu cứ ấn đầu y xuống đất đập đầu y cho đến chảy máu. Hạ tướng quân nhìn thấy cậu cứ hành động như vậy thì không hay định đi đến đưa tay cản cậu lại.
- Cố…
- Tránh ra.
-…
Hạ tướng quân chưa kịp chạm vào miếng vải nào của cậu thì đã cậu phất tay bay ra ngoài. Cố Mạn vẫn đang hăng say múa tay múa chân với Lạc Phạ mà không hề hay biết vẫn còn một ánh mắt đắc ý đang nhìn cậu khẽ nhếch miệng.
Duệ vương nhìn Lạc Phạ đang sợ hãi luôn miệng gọi, ra sức cầu cứu hắn thì trong lòng cũng có chút mủi lòng. Hắn đi đến nắm cổ áo của cậu xách lên lôi ra ngoài. Cố Mạn vì bị lôi đi bất ngờ, cậu liên tục đá tay đá chân, miệng không ngừng chửi rủa.
- Chết tiêt…Duệ vương…mau thả ông đây ra, ông muốn một tay gϊếŧ chết tên đó.
- Ngươi ồn quá đấy.
- Ngươi…Vương Phiến Bá Duệ…ngươi nói lại một lần nữa xem.
- Cho dù ta có nói chục lần nữa cũng được, ngươi phiền phức quá rồi đấy.
Duệ vương không ngần ngại mà nói lại cho cậu nghe, Cố Mạn gương mặt đã tối lại còn tối hơn khi nghe câu nói đó. Cậu khẽ nhếch miệng, búng tay một cái ngay lập tức phù chú mà tên Lạc Phạ dùng trên người Nhã Bát Giang nhanh chóng vị phá hủy.
Nhã Bát Giang ngay sau khi được cậu giải bùa chú y lập tức đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903661/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.