Chương trước
Chương sau
Tiểu Duẫn Tử cười nói: "Phòng bếp có tổ yến dự phòng, tiểu chủ có cần dùng bữa không?"
Tôi gật đầu:
"Kêu Hoán Bích đem vào."
Tiểu Duẫn Tử sửng sốt, chần chờ một lát nhưng không dám hỏi nhiều, truyền cho Hoán Bích cầm tổ yến đến.
Hoán Bích bưng tổ yến tiến vào, thấy tôi bình an vô sự, không khỏi đổi sắc mặt, lại thân thiết hỏi: "Tiểu thư đi lần này có thuận lợi không? Muộn như thế mà chưa về, khiến nô tỳ rất lo lắng."
Lòng tôi phiền muộn, nhìn sát vào muội ta, Hoán Bích hơi hơi cúi đầu như chột dạ không dám nhìn tôi, tôi cười tiếng rồi nói: "Không những chỉ thuận lợi, mà quá là thuận lợi."
Hoán Bích ngẩng đầu thoáng kinh ngạc nói: "Hoàng Thượng thả Mi Trang tiểu chủ rồi sao?!"
"Không phải." Tầm mắt của tôi quét ngang qua khuôn mặt muội ta, từng chữ từng chữ nói: "Hoàng Thượng trách cứ Hoa phi, ngay cả Ôn Nghi công chúa cũng không cho gặp nữa." Tôi từ từ thở dài một câu: "Đáng lẽ hoàng thượng còn muốn phục hồi quyền giải quyết lục cung cho cô ta, hiện tại chỉ sợ bản thân còn tự khó bảo toàn."
"Hoàng Thượng trách cứ Hoa phi nương nương sao?"
Tôi nhàn nhã nói: "Đúng vậy. Ai bảo nàng ta chọc giận tới hoàng thượng. Hại người ắt sẽ gặp quả báo, Hoán Bích, muội thấy có phải không?"
Hoán Bích nhất thời quẫn bách, miễn cưỡng cười nói: "Nô tỳ cũng không hiểu được Hoa phi nương nương tâm không cao, chỉ ỷ vào thánh sủng."
Tôi liếc mắt lên, Cận Tịch cùng Tiểu Duẫn Tử hiểu ý cùng nhau lui ra ngoài. Trong phòng chỉ còn lại mỗi tôi và Hoán Bích, giọng muội ta nghe chừng có chút tiếc nuối, nhẹ giọng nói: "Tiểu thư." Nói xong khoanh tay đứng thẳng một bên. Tôi lạnh lùng nhìn muội ta chằm chằm, Hoán Bích không nhân thức được thân mình hơi động đậy, hỏi:
Sao tiểu thư lại nhìn nô tỳ như vậy?
Tôi ngừng không nhìn muội ta nữa mà bỗng nhiên nhoẻn miệng cười:
Ta để cho bọn họ đi ra ngoài cũng là vì không muốn để muội mất mặt. Hoán Bích, mấy ngày nay muội hao tâm tổn sức, chịu khổ không ít nha. Thật sự là làm khó muội rồi.
Hoán Bích nhìn tôi chằm chằm, nhỏ giọng hỏi:
Sao tiểu thư lại nói vậy, nô tỳ không dám nhận đâu.
Tôi đứng lên, từ từ đi hai vòng quanh người Hoán Bích, đột nhiên đứng ở trước mặt muội ta, lấy tay chậm rãi xoa của hai gò má muội ta, thở dài:
Quả thật nhìn kỹ muội có phần giống ta thật.
Ngừng một chút lại nói: "Ra là có người bằng mặt không bằng lòng, cho dù cùng nhau lớn lên từ nhỏ nhưng cũng vẫn tri nhân tri diện bất tri tâm, thật sự là muốn ta phải tàn nhẫn sao?"
Sắc mặt Hoán Bích tái mét lại nhưng vẫn cứng đầu nói: "Tiểu thư nói gì vậy, nô tỳ không hiểu."
Giọng tôi đã bắt đầu trở nên lạnh lùng: "Được lắm! Ăn cây táo rào cây lê, ta vốn đã không muốn tin, không ngờ lại đúng là muội."
Tôi luôn luôn đối đãi tử tế, thân mật với muội ta. Chưa bao giờ nói những lời như vậy, công thêm thần sắc quá nghiêm nghị khiến Hoán Bích cuống quít quỳ xuống, kêu lên: "Tiểu thư!"
Tôi không thèm quan tâm đến lý lẽ, tiếp tục nói:
Ngày đó ở Nam Huân điện, Tào tiệp dư đã từng lấy chuyện hoàng thượng mượn tên Lục vương gia gặp ta để chia rẽ, lúc ấy ta đã hoài nghi rằng người thân cận để lộ tin tức, nhưng lại không nghĩ ra là muội.
Hồi ấy Lưu Chu cùng đi với ta, dù sao từ đầu đến cuối nàng ta biết nhiều nhất, tính tình muội ấy lại không trầm tĩnh như muội, nhanh mồm nhanh miệng nên ta lại còn nghĩ là nàng ta lỡ miệng nói cho cung nữ khác cũng nên.
Không ngờ hôm nay ta mới bước chân ra khỏi Đường Lê cung thì đã có người lập tức đi mật báo. Tự dưng chưa chi Hoa phi đã biết ta đến Tồn Cúc đường, cho thấy rõ ràng bên người ta có nội gian.
Hoán Bích dần dần lấy lại được vẻ bình tĩnh, ngửa đầu nhìn tôi hỏi:
Người biết được tiểu chủ muốn đi thăm Mi Trang tiểu chủ không chỉ có một mình nô tỳ, dựa vào đâu mà tiểu thư thấy được đó là Hoán Bích? Có phải vì tiểu thư luôn có thành kiến với Hoán Bích?...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.