Dịch: Tiểu Duyên đáng yêu
***
Trong điện Thiên Dụ, Hạ hoàng vẫn đang đọc tấu chương. Trong số các đời Đế hoàng, tuy vị Hạ hoàng này không thể được tính là minh chủ, nhưng chắc chắn là người siêng năng nhất. Chỉ có điều, tính cách thiếu quyết đoán đã trở thành hạn chế lớn nhất của y. Kết quả, thành tựu trong những năm trị vì của Hạ hoàng đương đại kém xa với các bậc tiên vương trước đó. Triều nhà Hạ đã không có phát triển gì quá nổi bậc suốt 30 năm ròng. Tuy nhiên, hiện tại thiên hạ đang rung chuyển, nếu không có công - chính là có tội.
“Trẫm, không thể trở thành tội nhân của triều nhà Hạ được!”
Hạ hoàng biết điểm yếu của mình, nên lần này hạ quyết tâm xuất binh đến Bắc Trượng Nguyên, không dung túng cho bất kỳ ai động đến tôn nghiêm của Đại Hạ nữa.
Chỉ là, thiên ý khó lường, tạo hóa trêu ngươi; ngay cả Thiên tử cũng không đoán được ý trời.
“Hoàng hậu, lời nàng nói là thật ư?” Trên ghế rồng, Hạ hoàng trịnh trọng nói.
Chưa thật sự quá già nhưng tóc đã bạc nửa đầu, một đời này của Hạ hoàng không có lỗi lầm, cũng không có công lao, nhưng thật ra là cũng vô cùng vất vả. Hoàng triều to lớn như vậy, y lại tự mình chống đỡ, lao tâm khổ tứ, dù không có biểu hiện rõ rệt nhưng cơ thể cũng tựa như đèn đã cạn dầu.
“Là thật!”
Quan sát người đàn ông đã ở bên cạnh mình suốt nửa đời người, Trưởng Tôn chỉ có thể thầm thở dài. Nàng luôn ghi nhớ lời dạy bảo của trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-dai-ha/347423/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.