Dịch: Tiểu Duyên đáng yêu
***
Chờ Vạn quý phi đi hẳn rồi, Ninh Thần mới dám ngẩng đầu lên. Hắn híp mắt lại; đây rõ ràng là người đáng sợ nhất mà hắn gặp phải sau khi tiến cung. Không chỉ là thân phận, mà vị ấy còn là kẻ có tâm cơ, không để lộ bất cứ hỉ nộ nào ra ngoài mặt. Nữ tử này, chắc chắn không phải một kẻ tầm thường.
Trong cung đầy rẫy nguy cơ, nếu không cẩn thận sẽ bị cuốn vào một vòng xoáy bất tường. Ninh Thần nhận ra tiền đồ của mình thật sự mê mang. Đáng tiếc, hoàng cung đang thực hiện lệnh giới nghiêm, khó mà trốn ra ngoài được.
“Không biết nữ nhân kia thế nào rồi? Vẫn ngoan ngoãn hay chạy loạn lung tung nữa?”
Rãnh rỗi đến mức nhàm chán, Ninh Thần tiếp tục cắn răng vịn tường, tiến từng bước mà tản bộ. Trên đường đi, hắn cũng giáp mặt một vài thiếu niên rỗi việc khác, thế là nhếch mép khẽ cười, chào hỏi thân thiết.
Sự thật cũng chứng minh rằng, thuốc trị thương của hoàng cung quả thật là hữu dụng, có hiệu quả tốt hơn rất nhiều khi so với mấy cái loại thuốc mà lang băm hay khoác lác ở hậu thế.
Ninh Thần vẫn còn mối lo trong lòng. Dường như trên người nữ nhân kia vẫn còn thương tích, lại chẳng thể để lộ diện ra ngoài. Dù đang trốn kín tại phòng tịnh thân, vẫy cũng không thể đảm bảo là không bị phát hiện.
Phòng tịnh thân được bố trí ở nơi hẻo lánh nhất trong hoàng cung, rất ít thị vệ đi ngang qua, nhưng cũng không có nghĩa là có thể tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-dai-ha/347420/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.