..em không sao, ngài làm gì ở đây vậy?Không phải mặt em đỏ bất thường bị mọi người thấy nên báo lại với ta sao? Bệnh ở đâu nói ta nghe xem, mở cửa nào Finn.Không có, là đi nắng lên nó đỏ vậy thôi, em đang thay đồ, ngài đừng vào.Mở của ta xem nào, còn cái gì của em ta chưa thấy qua?...ngài đừng nói những từ như vậy bên ngoài mà....Vậy em mở cửa ta xem.Thực sự bị sự kiên quyết và cứng đầu của Felix đẩy lùi, chỉ có thể cố gắng hít thở cố gắng để bản thân trong tự nhiên nhất có thể, tránh để khuôn mặt quá đỏ. Tay cầm nắm cửa kéo xuống mở cho Felix vào, ngài ấy vừa được vào đã xác định được ta ở đâu mà ôm lấy.
- Có phải ốm rồi không?
Felix nâng mặt của ta lên nhìn hết bên trái lại đến bên phải, sau lại kiểm tra toàn thân của ta, mãi đến khi ta nhấn mạnh bản thần không bị sao, Felix mới coi như thả ta ra.
Em đi đâu?Gặp một người quen thôi.Ta không dám nhìn vào mặt của Felix, chỉ có thể tìm đại một cái lý do chung chung để trả lời. Có lẽ Felix cũng không muốn tìm hiểu quá sâu nên ngài ấy chỉ gật nhẹ đầu, cúi xuống hôn nhẹ lên trán ta một cái sau đó rời đi.
Nhìn bóng lưng rời đi của Felix, ta thầm thở phào nhẹ nhõm đóng cửa lại, quay đầu nhìn về phía cái hộp được ta giấu dưới gầm giường. Cái này thực sự quá nguy hiểm rồi!
Sau đó mỗi ngày chờ Felix vừa đi, ta liền lấy dụng cụ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3735176/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.