Pheromone của ta khiến em khó chịu sao? - Felix Evans không nhận ra hai ngày này anh đã không tự chủ được pheromone của mình, khi ngẩng đầu nhìn không khí trong phòng mới biết bản thân đã vô ý như thể nào. - Xin lối em, ta căng thẳng quáCon? - Finn Wilson chạm vào cái bụng lớn của mình, cau mày hỏi.Không sao, đều ổn cả, nhưng sao em lại ngủ lầu như vậy, có biết nếu còn ngủ thêm một ngày nữa sẽ xảy ra chuyện gì không? - Felix Evans vươn tay xoa nhẹ bụng của y, ánh mắt không giấu được sự dịu dàng và mệt mỏi của mình.Đã, đã xảy ra...chuyện gì...với...ngài, ngài rồi? - Giọng nói của Finn Wilson không nén nổi kinh ngạc và lo lắng.Lúc này đôi mắt của Finn Wilson mới có thể nhìn rõ mọi vật xung quanh hơn, cũng vì thế càng nhìn rõ được sắc mặt tái nhợt của Felix Evans, râu đã lún phún mọc dưới cằm, đôi mắt thâm quầng vì thức khuya, người đàn ông trước đó còn trách môi y khô, nhưng lại không xem môi của mình đã muốn nứt ra đến nơi rồi.
Em không ngoan hại ta thành ra thể này, phải phạt như thể nào đây? - Felix Evans không quan tâm lắm bề ngoài của mình, vì hiện giờ anh còn có tâm trạng chọc ghẹo y chứng tỏ đã không sao nữa rồi.Em, em xin lỗi. - Finn Wilson đỏ mắt nhìn anh, y biết kiểu nào người lo lắng nhất vẫn là Felix Evans, nhìn anh thế này y thực sự đau không thể tả, mặc dù rất hạnh phúc vì được anh chăm nhưng nhìn người thế này khiến y rất đau.Không sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3735166/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.