Đợi khi bóng người và ngựa khuất sau màn mưa tuyết, Finn Wilson mới quay về thành Frost mang theo ba mươi kỵ sĩ và mười bác sĩ tìm một nhà trọ đủ lớn để nghỉ ngơi, quyết định ngày mai lên đường đến chỗ hai đứa nhóc sau.
Lần gặp lại này cậu nhóc Serenity Raven đã trưởng thành hơn rất nhiều, cũng cao hơn một tí. Điều đặc biệt nhất chính là cô bé Caroline đã trở thành bạn gái của cậu nhóc, cả hai đều siêng năng làm việc tại cùng một quán ăn gần trọ, Serenity Raven bảo như vậy sẽ an toàn cho Caroline hon.
Nhìn hai đứa nhỏ mới đây còn ít nói và trẻ con giờ lại trưởng thành ở thời điểm mà y không nhìn thấy, còn nương tựa cố gắng giúp đỡ lẫn nhau ở nơi xa xứ, khiến y rất mừng. Finn Wilson hào phóng dẫn hai đứa đến ăn ở một quán đắt tiền, tiện thể hỏi luôn cuộc sống thường ngày của hai đứa như thế nào.
Serenity Raven vẫn hoạt bát như những lần trước, câu nhóc vừa ăn vừa kể rất nhiều việc xảy ra ở thành Frost, cô bé Caroline bên cạnh lâu lâu cũng sẽ bổ sung thêm vài câu.
- Anh không ngờ được đâu, thành Frost đến đông còn lạnh hơn nữa. - Serenity Raven rùng mình đánh giá thời tiết của thành Frost. - Nhưng ngạc nhiên là thời tiết lạnh như vậy, nhưng lương thực ở đây lại dồi dào hơn nhiều chỗ khác.
- Anh đang mang thai ư? - Caroline bên cạnh hỏi.
Serenity Raven lúc này mới chú ý đến Finn Wilson, ban nãy cả hai gặp nhau vì quá mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3731851/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.