Chương trước
Chương sau
- Cái này, cậu xem có phù hợp với mình không? - Zephyr Smith chỉ tay về phía mười chiếc rương lớn được xếp ngay ngắn ở bên kia.

Felix Evans bước tới mở một rương trong đó ra xem, vừa thấy vật nằm bên trong đã khiến anh phải bật cười.

- Này có phải là chơi dơ rồi không? - Felix Evans vươn tay cầm đồ vật bên trong chiếc rương, đoán chừng trọng lượng có thể mang ra chiến trường.

- Họ mạnh tầm xa, mình lại mạnh tầm gần, trận chiến này ban đầu đã không thể chiến đấu nếu không có một bên ra tay trước, có khi còn phải đối mặt với rất nhiều nguy cơ. - Zephyr Smith lại gần Felix Evans cầm lấy vật anh đang cầm, hướng dẫn người bạn của mình cách sử dụng. - Tôi tuy không có pháp sư để yểm trợ cho cậu, nhưng tôi có vũ khí nóng với sát thương không kém gì kẻ thù.

Bên trong mười chiếc rương lớn là những khẩu súng bắn tầm xa và phụ kiện đi kèm, Zephyr Smith trước đó đã lựa chọn những loại khẩu súng dễ sử dụng nhất để đem đến doanh trại, vì tình thế cấp bách nên không thể đem theo quá nhiều.

- Nhưng cậu phải sử dụng cẩn thận, vì đạn đã bắn ra không thể thu hồi lại được.

- Này, cậu quên tôi còn có xạ thủ sao?

- Không phải quên, nhưng xạ thủ cần địa hình hỗ trợ mới có thể bộc hết sức mạnh, cậu không nên chủ quan vào xạ thủ quá nhiều.

- Ồ vậy sao?

- Cầm súng và điều binh của tôi, nhắm vào đầu kẻ thù. - Zephyr Smith hướng dẫn Felix các kĩ năng cơ bản xong, thì giơ súng lên như thể đang nhắm vào kẻ thù, ngón tay đặt ở tay cò. - Bóp cò lấy mạng chúng. (1)

Tuy nhiên chẳng có âm thanh nào được phát ra, Zephyr Smith bóp cò xong cũng trả về lại cho Felix Evans bảo anh làm thử.

- Nhớ lấy, dùng xong thì khóa an toàn lại. Chỗ này thay hộp tiếp đạn, cái này là tay kéo khóa nòng, nhớ kéo để đẩy đạn. - Zephyr Smith nghiêm túc chỉ dạy Felix Evans cách dùng súng.

Không mất một lúc lâu Felix Evans đã có thể sử dụng thành thạo được súng, nhưng vẫn chưa thể bắn được vì âm thanh của súng vào ban đêm rất lớn, tiếng động tạo ra có thể truyền đến tai địch.

- Giờ, cậu có thể cho tôi biết chiến lược của cậu không?

Felix Evans cầm súng tập luyện nhắm bắn, nghe thấy câu hỏi của Zephyr Smith thì khế mỉm cười.

- Tôi dự định tấn công từ trong ra ngoài, nhưng cậu lại tiếp tay cho tôi thế này, nếu không dùng thì phụ lòng tốt của cậu quá.



- ...cậu tính làm gì?

- Phiền cậu chạy về phía Nam chặn đường lui của Lysander dùm tôi nhé?

- À, bẩn như vậy sao? - Zephyr Smith vừa nghe câu này của anh liền biết trận này Lysander có mười cái mạng cũng thắng không nổi rồi, bởi lẽ từ lúc bắt đầu phần trăm thắng của gã đã quá nhỏ.

- Này, thứ cậu cho không phải một chín một mười sao?

- Được được, theo ý cậu.

- Tháng tới đợi bên pháp sư của bọn chúng niệm chú xong, chúng ta tiến hành khai chiến.

- Nhường kẻ địch một bước sao?

- Thì đã sao? Nhường kẻ thua một bước, tạo cảm giác chiến thắng rồi ăn mừng trên 'chiến thắng' của họ, hừm tư vị này rất thích đấy. - Felix Evans nhắm súng từ xa, vừa nói vừa cười ranh mãnh.

- Finn biết cậu có tính cách thiếu đánh này không?

- Tôi thử trên người em ấy rồi. - Anh nhớ lại một tháng trước khi rời thành tìm người.

- Mẹ kiếp! Cậu đùa tôi à? - Zephyr Smith kinh ngạc mở to mắt. - Vợ cậu mà cậu cũng dám dùng âm mưu!?

- Này, cậu nghĩ gì đó, tôi tồi vậy sao?

- Chứ sao?

- ...chỉ là phản ứng của em ấy ngoài sự mong đợi của tôi.

Felix Evans thề lúc đó nếu biết việc bại lộ thân phận với Finn Wilson, bằng cách cho y cảm giác tưởng bản thân có thể thoát khỏi anh, là một việc làm ngu ngốc thì có chết anh cũng không dám thử lần hai!



- À, phải rồi, cậu nói xạ thủ của tôi không có chỗ dùng trong lần này đúng không?

- Ừm, để an toàn cậu...

- Không đâu, rất cần thiết đẩy. Cách vị trí này khoảng nửa ngày đường có một ngọn núi hiểm trở ít người qua lại, người của tôi sẽ ở đó yểm trợ.

- Cậu thuộc hết bản đồ à?

- Không, là Finn dẫn tôi đi đấy chứ.

Lần đi tìm Finn Wilson, trên đường đi anh đã chú ý rất kĩ các địa hình từ phía Bắc đến phía Nam, điều mà trước giờ anh chưa từng làm, cũng nhờ chuyển đi một tháng hơn đó anh mới có thu hoạch ngoài ý muốn này.

Tuy nhiên, Felix Evans trăm tính ngàn tính cũng không ngờ đến một sự việc xảy đến, đánh đổ sự ngạo mạn này của anh.

Kỳ mẫn cảm.

Chỉ vì chuyện ngoài ý muốn này khiến anh trở tay không kịp, buộc phải nhường kẻ địch thêm hai bước đi nữa. Chuyện anh rơi vào kỳ mẫn cảm lọt khỏi doanh trại, truyền đến tai của đế vương Lysander Blackwood.

Lysander Blackwood vừa hay tin liền đứng dậy cho gọi người vào chuẩn bị kế hoạch lấy đầu của Felix Evans.

- Đúng là ông trời giúp ta!

- Nghĩ xem nếu Felix Evans phát tình sẽ yếu đuối đến mức nào, lúc này ta chỉ cần cho pháp sư đưa người vào lều của hắn sau đó ra tay giết lúc hắn yếu ớt nhất, ha, tính cách ngông cuồng này của hắn đã giúp ta một trận lớn!

Đã một tháng hơn trôi qua, bức thư Finn Wilson gửi vẫn chưa có hồi âm, và hôm nay là một ngày âm u hơn bình thường, sáng sớm vẫn còn có chút nắng mà nay đã bị một đám mây đen không biết từ đâu kéo đến, che lấp đi chút ấm áp đầu ngày. Finn Wilson ngồi trong khu vườn uống trà cùng một vài cung nữ trò chuyện, nhưng tâm trí đã không còn đặt ở câu chuyện mà bọn họ kể nữa.

Lúc này trong lòng của y chứa rất nhiều lo lắng, ngẩng đầu nhìn bầu trời đen báo hiệu sắp có bão kéo tới . Những dòng suy nghĩ cho rằng, vào một ngày bình thường lại đột nhiên xảy ra thay đổi thì phần lớn ông trời đang báo hiệu điều gì đó không tốt, đặc biệt là cho những người đang có nhiều lo lắng.

Rất nhanh sự lo lắng của y đã được chứng thực vào tiếng hô hoán từ nơi xa vọng lại.

- Vương hậu, đế vương không ổn rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.