Nhờ có lời 'khích lệ cổ vũ tinh thần này, trong những bữa ăn tiếp theo Finn Wilson đã ép bản thân ăn nhiều hơn lần trước, nhờ vậy mới tạm thời qua mắt được Felix Evans.
-
Dạo gần đây em ngủ không ngon sao? Quầng thâm mắt nhiều hơn rồi kìa. - Nathan Wilson chỉ vào bọng mắt của y nhắc nhở.
Finn Wilson mệt mỏi lắc đầu, nói vài câu với Nathan Wilson rồi vội đuổi anh trai về, còn bản thân thì lên giường nhắm mắt ngủ bù, vì tối nào y cũng không thể vào giấc được. Mỗi khi nhắm mắt đi ngủ y đều bị những ám ảnh của đời trước xông tới nhấn chìm, Felix lại không thể ngồi quá lâu trong phòng của y, vì ngày mai anh còn phải làm việc sớm, cũng sợ sẽ ảnh hưởng giấc ngủ của y.
Mà y lại không dám đề nghị Felix Evans ngủ với mình, lo anh ấy sẽ phát hiện ra những tâm lý bất thường gần đây.
Mặc dù không biết nguyên vì sao lại bị như vậy nhưng bản năng của y gần như là chiếm hết não bộ, y sẽ vô thức thả mình vào biển kí ức của đời trước, từ đó không thể phân biệt thật giả được, vào những đêm tối u ám đó y đều phải tự mình đấu tranh tìm kiếm đâu mới là hiện thực, đâu mới là giả dối.
Đôi lúc y còn có cảm giác bản thân không còn là của mình nữa, mà chỉ là một kẻ ngoài cuộc đứng nhìn cơ thể mình tự di chuyển và hành động nhưng lại không có cảm xúc gì.
Hệt như một kẻ thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3717026/chuong-97.html