Chương trước
Chương sau
Mặt dây chuyền đó chính là kỉ vật của mẹ anh, Felix Evans luôn mang theo từ khi còn nhỏ, mãi đến một ngày bị mất không rõ nguyên nhân, còn tưởng đã bị ai lấy mất nên đã vô cùng tức giận trong một thời gian dài, bây giờ lại nhìn thấy nó đang được bán ở một phiên chợ nhỏ, trên đó còn vương lại vài dấu vết gỉ sắt nhìn như vết máu bị khô lại.

Lúc này Felix Evans mới vỡ lẽ ra mặt dây chuyền đó bị Finn lén mang đi, có thể do mặt dây chuyền nhìn đã khá cũ kĩ trông chẳng có chút giá trị nào, vì em ấy nghĩ vật này không quan trọng nên đã mang theo bên người, nhưng vì sao lại mang theo vật không có giá trị theo bên người mà không phải là đắt tiền thì anh không rõ.

Nhìn thấy di vật của mẹ mình rơi vào tay của Finn khiến anh có hơi bất lực cười trách yêu em ấy, chỉ là anh đã không thể cười nổi nữa, vì mặt dây chuyền đó còn giữ lại rất nhiều vết máu của em ấy.

Chỉ cần nhìn vết máu đã đổi màu kia thôi, đã khiến anh không dám tưởng tượng lúc đó em ấy đã chảy bao nhiêu máu mới có thể khiến cho mặt dây chuyền dù có rửa sạch cũng không thể che hết được sự đau đớn trong đó.

Sau khi tra tấn ép hỏi tên kia đồng bọn của gã ở đâu, Felix Evans mới cho binh lính đem hết lũ cướp này về ngục giam chờ xét xử.

Tiếp đến là lũ gián hội đã làm chuyện khốn nạn với vợ của anh, việc tìm ra bọn chúng quả thật chẳng dễ dàng vì anh chẳng biết bọn chúng là ai, nạn nhân bị chúng cưỡng bức là vợ anh đã không còn, gần như phải tốn hết nửa năm trời khi anh cho người nghe ngóng tin tức mới phát hiện được đầu mối.

Felix Evans làm sao không hiểu được lòng người, anh trưởng thành với vô số mạng người, những tâm tư nhỏ bé này anh không tin mình còn không nắm rõ, bọn chúng làm sao không biết được chuyện Finn là vương hậu.

Người dân đế quốc Evans không thể không biết mặt của người hoàng gia, vì họ sợ nếu va phải người của quý tộc trên đường đi, lỡ như bất kính thì có thể mất mạng, cho nên họ có thể quên mặt người thân của mình nhưng không thể quên mặt của người đứng đầu đế quốc và người hoàng gia.

Nghĩ mà xem khi cưỡng bức được vương hậu thì sẽ có tâm trạng như thế

nào?

Cảm giác đó không thể quên trong vòng một hai tháng được, vì tư vị chà đạp người quý tộc vui vẻ đến thế cơ mà, đáng để bọn chúng đem đi kể trên bàn nhậu chứ.



Khi bắt được đám người cưỡng bức em ấy, Felix Evans gần như là cười chảy cả nước mắt vì chính tai anh là người nghe được cuộc đối thoại của bọn chúng trên bàn rượu, đám khốn nạn đó kể lại quá trình vũ nhục vợ anh như thế nào, tư vị chà đạp sung sướng ra sao, nếu không phải còn giữ lại được tia lý trí cuối cùng anh hận không thể cùng đồng quy vu tận với đám khốn nạn đã hại vợ mình.

Cái kết của tất cả bọn chúng là đều bị anh cho lăng trì hành hạ gần một tháng trời, mãi cho đến khi không còn khả năng cứu chữa để tiếp tục hình phạt nữa và chết đi trong đau đớn.

Khiến bọn chúng sống còn không bằng chết, cả đời này và đời sau đều phải nhớ kĩ cái giá khi chạm vào vợ của bạo quân.

Sau đó anh ban bố lệnh bảo vệ omega cấp F ở diện rộng bằng hành vi cực đoan nhất, anh dùng chính thủ cấp của những kẻ đã cưỡng bức Finn Wilson treo trên cửa thành, cưỡng ép dân chúng phải nghe theo luật lệ mà anh đưa ra.

Dân chúng lúc bấy giờ đã chẳng còn tôn trọng và ngưỡng mộ vị đế vương Evans này nữa rồi, trong mắt họ chỉ là một vị bạo quân điên cuồng đưa ra những hành động cực đoan khiến họ sợ nhưng chẳng dám làm gì, cũng chỉ vì anh chưa làm điều gì đụng đến tính mạng và thức ăn của họ nên họ chỉ có thể nhẫn nhịn sự điên cuồng này của anh.

Trước khi qua đời điều ân hận cuối cùng của Felix Evans là không thể tìm ra kẻ đã hại anh, đẩy tội danh tạo phản của gã lên đầu em ấy, anh mang theo chấp niệm và căm phẫn của mình cùng an táng trong mộ phần có thi thể của Finn Wilson.

Felix Evans khẽ gọi Finn Wilson kéo lại linh hồn đang trôi trong biển kí ức.

- Finn, đừng nghĩ nữa, ta ở đây rồi. - Felix Evans vươn tay chạm nhẹ vào gò má của y khẽ vuốt ve trấn an.

Finn Wilson quay đầu lại giương đôi mắt đen mông lung nhìn khuôn mặt của anh, nơi khóe mắt đã chứa đầy những giọt lệ nhưng bị y ngăn lại, mấp máy môi khẽ nói.

- Họ, họ mắng em.



Những người xuất hiện ở quá khứ họ vẫn luôn mắng em, ngay cả khi nhắm mắt rồi em vẫn còn có thể nghe thấy những tiếng chửi rủa đó, nó chưa từng ngừng, gần như là lấp đầy cả thính giác của em, thực sự chói tai vô cùng, những tiếng mắng đó lấn át đi giọng nói của ngài khiến em không thể nghe lời ngài nói.

- Họ sẽ không có cơ hội mắng em nữa đâu, ngoan. - Felix Evans cách một chiếc ghế vươn người qua ôm y trấn an, ra hiệu bảo người dẫn lễ dừng mời khách vào.

Vì thế khi hai anh em Smith vừa chuẩn bị bước vào sảnh, thì họ bị giữ lại ở bên ngoài một lúc, Aaron Smith thắc mắc quay sang hỏi người đến thông báo.

- Làm sao vậy, sao lại không thể vào?

- Thưa hoàng tử, vương hậu hình như lại sinh bệnh vì thế đế vương ra lệnh tạm thời dừng tiếp khách vài phút.

- Y không sao chứ?

- Hình như chỉ là chóng mặt thôi ạ.

Aaron Smith quay đầu hỏi ý kiến anh trai ở bên cạnh, Zephyr Smith gật đầu ra hiệu bảo cậu không cần lo lắng, một cung nữ nhanh chân chạy đi lấy ghế cho hai anh em họ ngồi trong lúc chờ đế vương cho phép mở cửa tiếp khách.

Tình huống hiện tại thực sự là một điều cấm kị khi tiếp đón khách quý, nếu người đến là một đế vương nước khác có khi đã xảy ra bất hòa, vì đây chẳng khác gì đang xem thường bọn họ, nhưng anh em nhà Smith nổi tiếng là lành tính đồn xa, vả lại họ còn có quan hệ bạn bè thân thiết với Felix Evans vì thế không tính toán so đo chuyện nhỏ này làm gì.

Trong lúc đợi vào gặp mặt, Aaron Smith nói chuyện với anh trai của mình.

- Anh biết chuyện gì rồi phải không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.