Chương trước
Chương sau
Sau lần ăn miếng thịt của Serenity Raven gắp cho thì Finn Wilson chỉ ăn được vài thìa súp rồi thôi. Liam đưa vài đồng bạc cho Serenity Raven đi thanh toán, để lại không gian cho anh nói chuyện với Finn Wilson, anh nhìn tô súp chỉ vơi được một nửa, một bàn đồ ăn cũng được anh và Serenity Raven ăn hết, còn người nào đó thì chẳng ăn chút gì, lúc trên bàn ăn khóe mắt của anh thấy được cơn buồn nôn đang gắng nhịn xuống của người nào đó.

Bồi bàn từ đâu bưng một ly nước hoa quả và một ly sữa ấm đến bàn của hai người đang ngồi, Liam đón lấy ly sữa rồi đưa vào bàn tay bị lạnh đến đỏ của Finn Wilson, ra hiệu cho y uống. Finn Wilson nhận lấy ly sữa ấm bằng hai tay rồi từ từ nhấp từng ngụm uống, ly sữa hình như được dặn dò trước thì phải vì thế nó mới không bị ngọt gắt ở cổ họng, chỉ có vị thanh và béo nhẹ của sữa còn đọng lại trong khoang miệng, y hiếm khi uống nhiều hơn vài ngụm mà không bài xích với thứ đồ uống này.

- Hình như không phải biếng ăn. - Liam đưa ra một câu khẳng định, anh hỏi người kế bên cạnh đang ngoan ngoãn uống hết một ly sữa.

Finn Wilson khế khựng lại không dám nhìn người bên cạnh, đôi mắt đen láy nhìn một điểm nào đó bên trong ly sữa trắng, tuy chẳng biết vì sao y đôi khi lại sinh ra sợ hãi khi phải đối mặt với người này, hay bất cứ những câu hỏi chất vấn, nhưng có một điều y chắc chắn đó là y không muốn cho người này biết quá nhiều.

Linh cảm của y đang điên cuồng gào thét bảo y đừng cho người này biết quá nhiều về bản thân y, nếu không hậu quả không dám tưởng tượng.

Liam nhìn bàn tay người nào đó đang run nhẹ, anh hơi nhướn mày chống cằm nhìn vào cái má do uống sữa liên tục mà phồng lên của người nọ, nhẹ giọng hù dọa.

Hay thế này đi, một lát nữa cũng phải về lại y quán, sẵn để bác sĩ khám luôn cho cậu nhé?

Lời này vừa dứt mức độ run tay của Finn Wilson trước đó còn khó nhìn thấy, nay đã dễ dàng nhìn thấy bằng mắt thường, Liam mỉm cười dưới lớp mặt nạ nhìn ai đó đã run đến nuốt sữa cũng khó khăn, chẳng dám hó hé mắng anh như sáng nay.

- Ồ, ai đó sợ bác sĩ à?

Finn Wilson lúc này mới quay đầu lại nghiêm túc nói.

- Tôi không có sợ bác sĩ.

- Vậy cậu bị gì, tại sao lại không thích ăn?

- Tôi nọ.

- No?



- Ừm, do hôm qua ăn nhiều món ăn trên đường nên bụng chưa tiêu hóa kịp, với lại chắc ăn linh tinh nên bụng hơi khó chịu.

- ... - Liam nheo mắt nhìn sâu vào đôi mắt đen láy kia hòng tìm ra điểm nói dối ở đâu, Finn Wilson 'cây ngay không sợ chết đứng' đối mắt với anh, mãi một lúc khi Serenity Raven quay lại Liam mới từ bỏ dời mắt đi, thở dài lắc đầu. - Tạm thời tin lời nói này, lần sau đừng để tôi bắt được việc này trên bàn ăn nếu không...cậu biết mà.

Finn Wilson đổ mồ hôi hột, trong lòng thầm hạ quyết tâm không ăn cùng bàn với người nào đó nữa.

Serenity Raven ngồi lại vào bàn cầm ly nước trái cây được Liam mua trước đó uống cho đỡ khát, còn chưa mở miệng ra nói chuyện đã bị tiếng động của bàn bên làm chú ý, mà khách xung quanh cũng bị tiếng động này làm cho giật

mình.

- Mày nói thật chứ! Có thấy tận mắt không? - Người đàn ông có ria mép ăn mặc sang trọng lớn giọng hỏi.

Hình như người thương nhân bên kia bàn nói gì đó, mới khiến ông ta có phản ứng dữ dội như vậy, thương nhân có mái tóc hói gần hết đầu kia gật nhẹ đầu, đôi mắt liếc nhìn mọi người xung quanh đang tò mò ngó qua nghe ngóng, khách xung quanh thấy lão không có ý nói cho bọn họ biết nên cũng chẳng tò mò nữa mà tiếp tục làm chuyện của bọn họ.

Người thương nhân đầu hói kia lúc này mới chịu lên tiếng sau khi đuổi hết đám tai mắt kia, lão nhẹ giọng nói thì thầm với người đàn ông giàu có kia, bàn của Finn Wilson gần đó nên cũng có thể nghe loáng thoáng được lời nói của ông ta.

- Thật, hôm qua tôi đưa hàng cho một thương nhân gần đó, thấy có hai người trùm người kín mít bước vào cổng nhà đại bá tước, đám người hầu đứng bên ngoài cúi đầu cung kính lắm, chắc chắn là người có tầng lớp cao hơn đại công tước vì cách hành lễ vô cùng khác.

Finn Wilson nghe vậy khẽ cau mày, quả thật vì để phân biệt người bọn họ tiếp đón là nhân vật lớn nào, nên quy củ chào hỏi của các giới quý tộc vô cùng nhiều.

Giai cấp đế vương sẽ là kiểu cuối đầu thấp hơn đầu gối, tay đặt bên trái vị trí trái tim - hành động này biểu thị cho uy quyền của đế vương quá lớn, người tầm thường như bọn họ không thể nhìn tới, vị trí bàn tay đặt trên trái tim thể hiện một lòng trung thành không phản bội đế vương.

Giai cấp thân vương cũng là họ hàng của đế vương thì sẽ cúi đầu khoảng chín mươi độ, nhưng tay không đặt ở vị trí trái tim mà chỉ để hờ hai bên hông, tiếp đó là đại công tước sẽ cúi đầu bốn mươi lăm độ và hô lớn họ của đại công tước, những giai cấp còn lại thấp hơn đại công tước thì chỉ cúi đầu rồi cung kính chào.

Thành Frost là nơi có đại công tước sinh sống nên cách chào hỏi đại công tước như thế nào người dân nơi đây chắc chắn sẽ luôn nhớ rõ, vì thế để họ nói cách chào trang trọng và hành lễ đặc biệt thì chỉ có thể là người có vị trí lớn hơn đại công tước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.