Sau lần ăn miếng thịt của Serenity Raven gắp cho thì Finn Wilson chỉ ăn được vài thìa súp rồi thôi. Liam đưa vài đồng bạc cho Serenity Raven đi thanh toán, để lại không gian cho anh nói chuyện với Finn Wilson, anh nhìn tô súp chỉ vơi được một nửa, một bàn đồ ăn cũng được anh và Serenity Raven ăn hết, còn người nào đó thì chẳng ăn chút gì, lúc trên bàn ăn khóe mắt của anh thấy được cơn buồn nôn đang gắng nhịn xuống của người nào đó.
Bồi bàn từ đâu bưng một ly nước hoa quả và một ly sữa ấm đến bàn của hai người đang ngồi, Liam đón lấy ly sữa rồi đưa vào bàn tay bị lạnh đến đỏ của Finn Wilson, ra hiệu cho y uống. Finn Wilson nhận lấy ly sữa ấm bằng hai tay rồi từ từ nhấp từng ngụm uống, ly sữa hình như được dặn dò trước thì phải vì thế nó mới không bị ngọt gắt ở cổ họng, chỉ có vị thanh và béo nhẹ của sữa còn đọng lại trong khoang miệng, y hiếm khi uống nhiều hơn vài ngụm mà không bài xích với thứ đồ uống này.
- Hình như không phải biếng ăn. - Liam đưa ra một câu khẳng định, anh hỏi người kế bên cạnh đang ngoan ngoãn uống hết một ly sữa.
Finn Wilson khế khựng lại không dám nhìn người bên cạnh, đôi mắt đen láy nhìn một điểm nào đó bên trong ly sữa trắng, tuy chẳng biết vì sao y đôi khi lại sinh ra sợ hãi khi phải đối mặt với người này, hay bất cứ những câu hỏi chất vấn, nhưng có một điều y chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3647997/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.