Bên trong là Serenity Raven đang một mình đấu lại đám người đàn ông kia, cậu nhóc đã chuẩn bị tinh thần sẽ tẩn cho không thấy mặt trời thì đằng sau vang lên tiếng bước chân vô cùng bình tĩnh, vang vọng cả con hẻm nhỏ này, lọt vào tai đám alpha bên trong khiến họ không khỏi rùng mình, bản năng của một alpha cảm nhận được mùi nguy hiểm từ đồng loại có cấp bậc cao hơn bọn họ ngay cả khi không tỏa ra mùi pheromone, ngay cả omega trong góc kia cũng cảm nhận được vì thế càng run rẩy ôm lấy người mình thu nhỏ sự tồn tại của cô lại.
- Bên trong đây náo nhiệt hệt như bên ngoài vậy, có trò chơi gì vui à?
Serenity Raven nghe tiếng nhận ra người đến là Liam thì mắt sáng như sao quay đầu lại nhìn anh, chỉ là cảnh tượng người đến kia đáng ra phải là ngầu lòi một tay cầm gậy một tay đút túi, thì nó lại là một tay cầm thanh sắt nhỏ còn có vẻ rất nhẹ, có khi đánh người còn méo luôn cả thanh sắt, và trên tay còn lại là bế một người thanh niên, tuy người trên tay không thấp nhưng nằm trong lòng của người cao to kia thì thật là như người tí hon.
- Nhóc kéo omega kia ra ngoài hít thở không khí đi, chỗ này để anh.
- Vâng, nhưng trước đó anh để người trên tay cho em đưa đi được không, lỡ đánh phải người thì làm sao?
Liam lúc này mới nhận ra muốn đánh trận thì trên tay chỉ có thể cầm kiếm và khiên, không thể có thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3646474/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.