Ôi, tiếc quá. Nếu anh dự định sinh sống ở đây thì chúng ta có thể thuê chung trọ rồi đi làm cùng nhau rồi.
Cậu nhóc Serenity Raven thực sự rất thích tính cách nhẹ nhàng của Finn Wilson, cậu đã từng tiếp xúc với rất nhiều người rồi, nhưng người có thể khiến cậu cảm thấy an toàn khi ở bên cạnh quả thật chỉ có mỗi y, cảm giác y đem lại cho người ở bên cạnh chính là bình yên, hệt như mặt hồ mùa thu - không gợn sóng, không bão tố, chỉ có nhẹ nhàng sâu lắng lại thấp thoáng chút gì đó mang mác buồn.
Finn Wilson cũng cảm thấy khá tiếc, y rất thích tính cách năng động của cậu bé này. Nhưng chuyện y đến thành Frost này chủ yếu là chạy trốn khỏi sự truy đuổi của Felix Evans, thành Frost chưa từng có trong kế hoạch an cư lạc nghiệp của y, nên y không thể ở lại lâu dài.
- Dù sao anh cũng không còn gì muốn xem nữa, nên anh cũng đi tìm công việc cùng với em.
- Thật sao ạ?
- Ừ, đi thôi.
- Em sợ anh mệt nên không muốn đi.
- Không sao anh mới nghỉ ngơi rồi.
Thế là cả hai cùng đi dạo một vòng ở các cửa tiệm quanh thành Frost hỏi xin việc, Finn Wilson sẽ đứng ở bên ngoài cửa tiệm chờ Serenity Raven vào trong hỏi công việc, còn y thì đứng bên ngoài hít thở không khí, thường thì khi đi xin việc vẫn nên hạn chế đi hai người cùng lúc nếu không rất khó xin được công việc, còn nếu xin được thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3646472/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.