Edit + Beta: Saki
Sau khi Tuyết Đại tỉnh lại, nhìn quanh phòng cũng không phát hiện ra điều gì bất thường.
Kỳ quái, rõ ràng nàng nghe được có tiếng gì đó, như thế nào bây giờ lại không nghe thấy?
Nếu không có việc gì thì lại ngủ tiếp vậy, nghĩ xong thì giơ tay vuốt ve hai quả trứng rồng bên cạnh, phút chốc lại rụt tay về.
Sao lại thế này? Vì sao vỏ trứng rồng lại nóng đến phỏng tay như vậy?
Bởi vì quá mức sợ hãi, nàng lập tức từ trên giường ngồi dậy, ôm lấy hai quả trứng tròn, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm chúng nó.
Bảo Bảo, các con vạn lần không được xảy ra chuyện gì!
Đột nhiên, nàng phát hiện có điều không thíc hợp, ngay tại dưới tay nàng có một vết nứt.
Nâng quả trứng lên, quả nhiên nhìn thấy một vết nứt. Rắc rắc một tiếng, lại có thêm một vết nứt, sau đó lại thêm cái thứ ba, thứ tư...
Tuyết Đại ôm quả trứng nhìn chằm chằm không chớp mắt. Theo vỏ trứng vỡ ra, một con rồng nhỏ màu đỏ bò ra, là một tiểu xích long dài chừng 50 cm.
Tiểu Xích Long bò ra khỏi quả trứng thì dừng lại một hồi, sau đó nó ngẩng cái đầu màu đỏ đáng yêu nhìn Tuyết Đại, bộ dáng kia khỏi nói có bao nhiêu dễ thương.
“Tiểu bảo bối, mau đến đây với mẫu thân nào.”
Dù cho sinh ra một con rồng nhỏ cũng không khiến cho Tuyết Đại cảm thấy chán ghét, mà lại cảm thấy cực kỳ thân thiết, nàng cũng không bắt Tiểu xích long gọi là mẫu hoàng, đơn giản vì cái xưng hô kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-yeu-nghiet-vuong-phi-vo-luong/1582206/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.