*Con thú dữ và dòng nước lũ, tức là ví như những tai họa ghê gớm, đáng sợ.
Editor: pemichio
Beta: Song Ngư nhi
“Tam tiểu thư! Lão gia tìm người!” Thấy tình cảnh này, hắn lại đến gầnthêm một bước, hơn nữa còn tăng thêm âm lượng, quát to một tiếng, dù làngười điếc chỉ sợ cũng sẽ bị thanh âm của hắn làm cho kinh sợ, mà ngườiđang ngồi trên xích đu kia rốt cuộc cũng có động tác, nhưng phản ứng đólại ngoài dự đoán và tưởng tượng của hắn.
Chỉ thấy cô gái trên xích đu chậm rãi để quyển sách trên tay xuống, quét mắt nhìn hắn một cái, mà ánh mắt đó lại khiến người ta không thể nàotưởng tượng nỗi. Từ khi nào mà Tam tiểu thư lại có loại ánh mắt sắc bénnày? Mà khí chất bây giờ toát ra từ người nàng hoàn toàn khác trước kia. Lúc này đây, ở trước mặt hắn, là một cô gái dù có sự lười biếng nhưngánh mắt lại hết sức bén nhọn, nàng chỉ nhìn hắn như vậy thôi, mà đãkhiến hắn hoàn toàn sợ hãi, thật là không thể nào tưởng tượng nổi.
“Tam… Tam tiểu thư. Vừa rồi nô tài tưởng là người không nghe thấy nênmới nói to tiếng như vậy. Xin Tam tiểu thư đừng tức giận.” Hắn không tựchủ mà cảm thấy vô cùng lo lắng, hay là cứ nói xin lỗi trước đã. Nếu làTam tiểu thư lúc trước thì hắn không thèm làm như vậy. Nhưng tình huốnghôm nay lại khác. Bây giờ, Tam tiểu thư trước mặt hắn lại có ánh mắtlạnh lẽo không có một chút nhiệt độ nào, khiến cho người ta có cảm giácnhư rơi vào hầm băng, đồng thời cũng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-yeu-nghiet-vuong-phi-vo-luong/1582132/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.