Editor : pemichio.
Beta : Song Ngư nhi.
“Nói như vậy, hoa này đang trong thời kỳ nở hoa sao?” Nói như vậy thì nàng vẫn có hy vọng có thể lấy được nó.
"Ừm, ba tháng sau chính là lúc hoa nở. Chỉ là, muốn hái hoa cũng khôngphải là chuyện dễ dàng. Nếu ta biết được thời gian nở của hoa này thìngười khác cũng có thể biết. Đến lúc đó, sẽ có rất nhiều người sẽ hướngvề phía Tuyết Liên, nó thuộc về ai thì còn phải xem bản lãnh của ngườiđó rồi."
"Tiểu thư, việc này quá nguy hiểm, người không thể đi, Mân Côi có chếtcũng không muốn để người đi mạo hiểm." Ngày mà hoa nở chắc chắn là ngàyba nước hội tụ, người muốn đoạt hoa này chắc chắn là không ít, võ côngcủa tiểu thư mặc dù lợi hại nhưng cũng nên biết "Thiên ngoại hữu thiênnhân ngoại hữu nhân"*, nàng không muốn tiểu thư vì nàng mà mạo hiểm thêm lần nữa.
*"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân" : đây là câu tục ngữ Trung Quốc, ý nói người giỏi lại có người giỏi hơn, không phải không có mà là mình chưa biết, kiến thức của mình còn hạn hẹp.
"Muội cứ nghỉ ngơi trước đi, ta muốn cùng thần y nói chuyện thêm một lúc nữa xem có biện pháp khác hay không." Thấy vẻ mặt không yên lòng vàkhông chịu rời đi của nàng ta, Huyết Đại liền bổ sung một câu: "Yên tâmđi, nếu như quá nguy hiểm thì ta sẽ không đi, muội mau đi nghỉ ngơi đi." Nói xong nàng dẫn theo Mộ Bạch và Bách Hợp rời khỏi phòng của Mân Côi.
"Ba tháng sau thì hoa mới nở, hơn nữa cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-yeu-nghiet-vuong-phi-vo-luong/1582125/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.