“ Thì ra cô nương là hỏi cái này, hiện tại thì không cần, bây giờ chúng ta có thể rời đi giúp bạn hữu của cô nương chữa trị.”
Vốn là muốn giày vò Mặc Thanh Vân thêm một thời gian nữa, nhưng hắn lại càng muốn cùng nàng trở về. Nhưng như vậy cũng tốt, bây giờ đem cái tên gia hỏa kia đá ra ngoài như vậy cũng bớt đi vài chuyện không vui chohắn.
“ Vậy còn hắn thì sao?” “Hắn” trong miệng nàng dĩ nhiên là Mặc Thanh Vân rồi, Mộ Bạch dĩ nhiên cũng biết ý của nàng.
“ Không sao, y cũng đã tốt lên rồi.”
Thấy nàng quan tâm nam nhân khác như vậy, trong lòng hắn rất không vui,nhưng cũng không thể làm gì được. Hắn không hạn chế tự do của nàng, cũng không thể ngăn cấm nàng đi tiếp xúc với nam nhân khác. Hắn cũng đã nghĩ đến việc làm chuyện đó nhưng lại sợ hù dọa nàng, khiến nàng tức giận sẽ không để ý tới hắn nữa thì phải làm sao? Cho nên hắn quyết định sẽ từtừ, đợi đến khi có được lòng nàng rồi thì hắn mới chuyển qua trừng trịmấy con ruồi bên cạnh nàng.
Vừa nói chuyện, bọn họ vừa dọn dẹp lại chỗ ở, sau đó đến trước cửa đểhội họp lại. Mặc Thanh Vân vừa thấy nàng liền chạy lại, tâm tình kíchđộng đến mức không thể nói rõ từng chữ: “ Huyết Đại tỷ tỷ, ta đã khỏelại rồi, Mộ Bạch ca ca đã chữa khỏi bệnh của ta rồi.” Hắn giống như mộtđứa trẻ đang giành công nắm chặt tay áo của Huyết Đại không buông, Huyết Đại thấy vậy cũng coi như là đã quen rồi nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-yeu-nghiet-vuong-phi-vo-luong/1582122/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.