Editor: pemichio
Beta: Song Ngư Nhi.
"Ta tên là Mộ Bạch, Huyết Đại cô nương cứ gọi ta là Mộ đại ca hoặc làtrực tiếp gọi Mộ Bạch đều được. Nếu cô nương không nhắc ta về việc xembệnh thì chắc ta cũng quên mất rồi." Hắn cười tự giới thiệu tên mình, mà khi hắn nói ra tên của mình thì ánh mắt Mạc Thanh Vân chợt lóe lên khác thường, Huyết Đại không có chú ý tới, nhưng Mộ Bạch vẫn thấy được. Hắncũng hiểu được vì sao hắn ta lại có vẻ mặt này chỉ là hai bên đều khôngtrực tiếp nói ra thôi.
"Vị công tử này, làm phiền ngươi đưa tay ra để ta giúp ngươi xem mạch,"Lời này nói với Mạc Thanh Vân, mà đối phương sau khi nghe hắn nói vậythì cũng hết sức phối hợp đem cổ tay của mình đưa tới trước mặt hắn.
"Ngươi nói bệnh nhân chính là hắn?" Huyết Đại nhìn Mạc Thanh Vân một cái rồi lại nhìn Mộ Bạch đang chuyên tâm bắt mạch, kinh ngạc hỏi.
"Ừ, chính là vị công tử này." Mộ Bạch gật đầu một cái, cho nàng một câu trả lời khẳng định.
"Đương nhiên là ta rồi, Thanh Vân nhớ trước đó có nói qua với Huyết Đạitỷ tỷ rồi, Thanh Vân là tới tìm thần y để xem bệnh, Huyết Đại tỷ tỷchẳng lẽ tỷ quên rồi sao?" Trưng ra một bộ mặt như muốn nói tỷ hoàn toàn không hề quan tâm đến ta, bộ mặt đó như ngầm chỉ trích Huyết Đại khôngtốt, trên mặt càng thêm vẻ uất ức.
"Ta nhớ, chỉ là không ngờ người bệnh nhân mà Mộ Bạch nói đến kia lại làngươi nên có chút bất ngờ mà thôi." Nếu gọi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-yeu-nghiet-vuong-phi-vo-luong/1582118/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.