Editor: pemichio
Beta: Song Ngư Nhi
Đối với vẻ mặt thối của Huyết Dại hắn làm như không thấy, phải nói làcăn bản hắn không có phát hiện ra. Dọc đường đi, lúc nào hắn cũng líuríu nói không ngừng, mà Huyết Đại thì từ đầu tới cuối đều không liếcnhìn hắn một cái, chứ đừng nói đến chuyện đáp lại lời nói của hắn. (Ngư: Ai thích anh này nào ~~~)
Cứ một đường líu ríu nói chuyện không ngừng như vậy, cuối cùng khi bọnhọ đi tới một thị trấn vô cùng phồn hoa, Huyết Đại liền kéo Mặc ThanhVân đi vào một cửa hiệu may quần áo.
"Huyết Đại tỷ tỷ, chúng ta tới đây làm gì?" Mặc Thanh Vân nhìn cửa hàngquần áo trước mặt, vẻ mặt không hiểu nhìn cô gái bên cạnh.
"Chẳng lẽ ngươi muốn xuất hiện trước mặt thần y với dáng vẻ bây giờsao?" Nàng lạnh nhạt liếc nhìn hắn một cái rồi hỏi ngược lại một câu.
"Ặc, này, cái này xem ra có vẻ có chút không ổn, nhưng... Nhưng mà trên người ta hiện giờ không có đồng nào."
Nhìn theo ánh mắt mắt nàng đang chiếu trên người hắn, lúc này hắn mớiphát hiện quần áo trên người mình đã rách nát hết cả. Đúng là nếu nhưhắn mặc bộ đồ này tới thì có chút thất lễ, hắn cũng muốn mu bộ đồ mớinhưng khổ nỗi, trong người hắn không còn đồng nào, chỉ đành trưng ra bộmặt đau khổ thôi.
"Vào đi, ta sẽ trả tiền thay ngươi."
Bộ dạng khó coi này của hắn nàng có thể thấy bình thường, nhưng hắn thìkhông thể cứ mặc bộ quần áo rách rưới đó mà xuất hiện trước mặt mọingười. Mặc dù nàng không quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-yeu-nghiet-vuong-phi-vo-luong/1582110/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.