Âm thanh của nàng dễnghe giống như chim hoàng anh vậy, lúc này, thanh âm đó ở trong tai mọingười thật lâu không hết nhộn nhạo. Khi mọi người thấy nàng lên tiếngnhư vậy, cũng rất nể tình mà không tiếp tục ồn ào nữa. Bọn họ nhìn không nháy mắt cô gái mặc dù có khăn che mặt đã giấu đi dung mạocủa mình nhưng khí chất của nàng vẫn không giảm.
"Tiểu nữ hoadanh là Mân Côi ( tức Hoa Hồng),hiện giờ là người đứng đầu bảng của Say Nhan Cư. Hôm nay, tiểu nữ sẽ là người chủ trì buổi khaitrương long trọng của Say Nhan Cư. Tiểu nữ cảm thấy rất vinh hạnh khi có thể đứng ở đây và được thấy các vị, đồng thời cũng vô cùng cảm kích các vị đã dành chút thời gian rảnh vội để tới ủng hộ cho Say Nhan Cư. Vì để cảm tạ các vị, tiểu nữ đã an bài hơn mười tiết mục đặc sắc dâng lên các vị."
"Thì ra là nàng chính là Mân Côi, quả thật nàng là một giai nhân tuyệt sắc sao ? Nếu nàng có thể bỏ cái khăn che mặt ra thì tốt quá ." Mọi người phía dưới bắt đầu nghị luận, ngươi một câu ta mộtcâu. Vấn đề bàn luận đến chính là khí chất của Mân Côi đặcbiệt như thế nào, âm thanh tuyệt đẹp dễ nghe như thế nào. Tới cuối cùng, tất cả lại đều nói đến là muốn lấy cái khăn che mặt của nàng xuống, để cho mọi người thấy dung mạo của nàng.
"Tiểu thư MânCôi, nàng cũng đã biết rằng mọi người tới đây là vì ủng hộ cho Say NhanCư, vậy sao nàng không lấy cái khăn che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-yeu-nghiet-vuong-phi-vo-luong/1582095/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.