Đợi một lúc cũng không thấy phản ứng nào nữa của chủ tử, hắn đoán chắc chủ tử không muốn nói thêm gì.
"Đợi chút, ngươi không phải đi, tự ta đi."
Ở trong phủ tướng quân, trên đại sảnh, Huyết Đại đang an tĩnh quỳ gối,trước mặt nàng có một vị phu nhân quý khí đầy người, đang liên mồm mắngnàng, mà nàng chỉ là an tĩnh quỳ ở nơi đó, không nhận sai cũng khôngphản bác lại.
"Ngươi, nha đầu chết tiệt kia, rốt cuộc có đangnghe ta nói hay không? Ngươi chỉ biết là quỳ ở đó như người chết màkhông biết nói lời gì sao? Hay ngươi điếc rồi hả ?"
Vẻ mặt vị phu nhân mặt kia không tốt, vẫn tiếp tục mắng chửi nàng, trợn trừng mắtnhìn cô gái đang ướt sũng, càng ngày lại càng nói lời khó nghe. Nhưngngười đang quỳ vẫn kiên trì như cũ. Nửa canh giờ trôi qua, nàng khôngchút chuyển động, ngay cả động cũng chưa từng động một cái, giống như là một pho tượng.
"Ngươi đã muốn quỳ, vậy thì cứ quỳ đi, lúc nàothì biết mình sai rồi hãy tới tìm ta, nếu ngươi vẫn không biết lỗi thìliền quỳ một ngày cho ta, cơm tối cũng không cần ăn."
Vị phu nhân tức giận bỏ lại câu nói kia rồi rời đi, trước khi đi còn hung hăng trợn mắt một cái với nàng. Hừ! Dám không để bản phu nhân vào trong mắt, taliền cho ngươi chịu chút đau khổ, để cho ngươi hiểu rằng là ta chính làchủ mẫu của phủ tướng quân này.Xem sau này ngươi còn có dám thế nữakhông?
Đến ban đêm, Huyết Đại lảo đảo đứng lên, vuốt vuốt đầu gối đau nhức, nàng khập khễnh hướng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-yeu-nghiet-vuong-phi-vo-luong/1582087/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.