Thời gian lùi về mấy giây trước.
Lúc Nhạc Quân ý thức được thanh niên đối diện đang nhúc nhích thì Sở Ưng Trừng đã nhìn ra động tác của đối phương không đúng lắm, bản năng trong đầu nảy lên một ý nghĩ: Trên tay anh ta có gì đó!
Suy nghĩ này vừa lóe lên Sở Ưng Trừng đã xông tới bên bàn một tay chống lên bàn, cùng lúc đó người đối diện bàn kia cũng từ trong túi áo lấy ra một cái bình đồng thời bởi vì phản ứng của Sở Ưng Trừng mà vô ý tăng tốc động tác trên tay--
Thanh niên rút nắp bình, Sở Ưng Trừng nhảy qua bàn, thanh niên giơ tay muốn tạt lên Nhạc Quân, Sở Ưng Trừng giơ chân đạp tới!
Đồng thời hét lên một tiếng: "Cẩn thận!!!"
Bịch!
Loảng xoảng!
"A--!!!"
Tiếng vật nặng rơi xuống đất cái bịch cùng với tiếng thét thảm thiết tựa như vang lên cùng lúc nhưng đều là do một người truyền tới—chính là thanh niên có ý đồ tập kích.
Hắn hét thảm cũng không phải bởi vì té xuống mà bởi vì chất lỏng trong bình. Thứ đồ hắn vốn muốn tạt Nhạc Quân bị Sở Ưng Trừng một cước đá đổ hơn nửa rơi trên người trên mặt và trên tay anh ta. Anh ta ngã trên mặt đất co rúm lại thống khổ la hét nhưng không dám cựa quậy. Bình thủy tinh rơi cách anh ta không xa dọa cho đám fan, độc giả xung quanh đều chạy cách xa hai ba mét.
Một giọt chất lỏng trong đó lúc nãy vẩy tới mu bàn tay của Sở Ưng Trừng, Sở Ưng Trừng nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xuyen-khong-bi-ep-lam-c/2434892/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.