Trình Khâm đem cả thân thể trần trụi của Tô Khiết quấn vào trong chăn ấm, tiếp theo bế nàng đến bên trường kỷ đặt xuống, mang nàng ôm chặt vào trong lòng. Bên ngoài mưa vẫn rơi, trong phòng được ủ ấm bởi vòng tay to lớn của vương gia, Tô Khiết chưa bao giờ cảm giác êm đềm và hạnh phúc đến thế. Cúi xuống nhìn nàng đang áp mặt lên ngực mình, mắt nhắm lim dim, cổ và bờ vai lộ ra khỏi tấm chăn dày quấn ngang, Trình Khâm hôn nhẹ lên mái tóc mượt mà. 
- Chuyện đêm qua ở Tuỳ cung\, ta đã biết cả rồi. Có phải chính ngươi làm đổ giá nến không? Việc liều lĩnh như vậy cũng dám làm à? May là có Ân Kiện cứu ngươi. 
Nghe trách, Tô Khiết chậm rãi mở mắt ra rồi lại chậm rãi ngước mặt lên nhìn: 
- Khiết Khiết làm vậy để thoát khỏi hoàng thượng. 
- Được rồi\, chuyện cũng đã qua\, thật tốt khi ngươi vẫn bình an. Kể từ giờ ngươi cứ an tâm ở lại vương phủ\, đã có ta ở bên cạnh rồi. 
- Khiết Khiết không tin được hoàng thượng chấp nhận ban phi cho ngài. 
- Trên đời này chẳng có chuyện gì dễ dàng\, để có được ngươi thì ta phải dùng thứ khác đánh đổi. Đó là giao binh quyền thành Nghê Hoàng cho hoàng thượng. 
- Nếu vậy thì từ giờ\, vương gia sẽ thế nào? 
- Ta sẽ là một vương gia bình thường sống bên cạnh vương phi của mình. 
- Nhưng liệu hoàng thượng có còn gây khó dễ gì cho ngài? 
- Ta đã cho thứ mà hoàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xin-hay-cho-ta-lon-tam-y-thanh/2814049/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.