Kéo lần nữa... Vẫn không kéo được.
Vì vậy sư đệ thẳng tay xé miếng vải bị sư huynh nắm, rồi sải bước đi thẳng.
Nam tử áo trắng bị bỏ lại: "..."
Liếc nhìn miếng vải rách trong tay, lại nhìn giường lớn hình lồng hấp bên cạnh…. Cuối cùng, im lặng cúi đầu xuống.
Mọi người đã quen thuộc với động tác này rồi, hắn lại đang nhìn cái bát trong ngực hắn.
Một đám người chỉ biết tiếc rèn sắt không thành thép, bọn họ thật sự muốn bắt lấy hắn lay mấy cái.
Có võ công giỏi, địa vị cao, sao có thể ngày ngày rơi vào cảnh khốn cùng như thế.
Huống chi cảnh khốn cùng của hắn đều không phù hợp, hắn không phục.
Mọi người đang tức giận, bỗng mắt hoa lên, nam tử áo trắng trước mắt đột nhiệt không thấy đâu nữa.
... Đi rồi sao?
Khinh công của hắn nhanh như quỷ mị, hiện tại nội thương đã khỏi, sử dụng đến tận mười phần công lực, người bình thường thật sự chẳng nhìn ra động tác của hắn.
Nhân vật chính đều đi hết, bọn họ cũng chỉ biết bất lực lắc đầu, chuẩn bị giải tán.
Thế nhưng trước mắt lại đột nhiên hoa lên, nam tử áo trắng lại trở về, trong tay còn đang nắm lấy sư đệ.
Từ lúc biến mất đến lúc xuất hiện lần nữa, cả quá trình không tới ba giây.
Mà động tác của nam tử áo trắng không chút do dự nào, trực tiếp ném sư đệ trong tay mình lên cái giường có hình lồng hấp.
... Sau đó chính hắn cũng tự nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-xau-xa-cung-chieu-the-tu-bo-tron-nuong-tu-nang-phai-biet-nghe-loi/2524232/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.